Cảnh giới chủ vị giới có áp chế cường đại với tu thiên, địa, nhân. Nhưng bây giờ Tô Minh mạnh hơn lúc ở đất Âm Tử rất nhiều, quan trọng hơn tại Thần Nguyên Phế Địa hắn có thân thể, có đầy đủ linh thạch, có Xích Mãng Phượng. Tương đối thì bà lão ở tại đây nhiều năm, biết chỗ này khó khăn nên phong ấn tu vi chút ít, một khi mở ra vận chuyển lực vị giới, vậy thì rất khó hồi phục. Bây giờ đối mặt Tô Minh, bà như cưỡi trên lưng cọp, tiến lùi khó khăn. Quan trọng nhất là bà đoán không ra tu vi cụ thể của Tô Minh, không thấy dấu hiệu phong ấn nào trên người hắn nhưng hắn tàn nhẫn với tất cả, sát khí đậm đặc đều nói rõ người này tuyệt đối không đơn giản.
Mặt khác Xích Mãng Phượng là con thú làm bà lão đau đầu, nếu như Điền Lâm chịu ra tay thì bà có thể thoải mái đấu một trận. Nhưng bà thấy Điền Lâm có ý tưởng khác, khiến bà rơi vào tình trạng như thế này đây.
Tô Minh đang cược, hắn cược bà lão kiêng dè sẽ không dám tùy tiện dốc hết sức đánh.
"Hai vị có thể nghe Điền ta nói một câu không? Ba chúng ta gặp gỡ ở Hỏa Xích Tinh này coi như có duyên, có thể đừng tiếp tục nữa được không?" Điền Lâm cười khổ bước ra can.
Bà lão hừ lạnh nhưng không thốt lời từ chối.
"Điền đạo hữu đã khuyên bảo thì Tô ta không đấu cũng được, nhưng khu vực bắc bộ Hỏa Xích Tinh từ nay Mai Lan đạo hữu chưa được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050867/chuong-763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.