Tô Minh đứng trên dung nham trong miệng núi lửa, mới nãy một chớp mắt uy nhiếp và thần thức đến từ bầu trời quét qua làm hắn có cảm giác mình như trong suốt, không có một chút bí mật, tất cả lộ rõ trong thần thức đó. Loại cảm giác này khiến vẻ mặt Tô Minh âm trầm, càng hiểu rõ hơn điều mà thanh âm già nua trong vòng xoáy âm tử đã nói, Thần Nguyên Phế Địa là một ngục giam to lớn.
'Những chân vệ chính là hộ vệ trông coi Thần Nguyên Phế Địa này." Tô Minh im lặng.
Bên cạnh hắn Xích Mãng Phượng khổng lồ lúc trước bay ra giờ thì không gầm gừ nữa mà biến uể oải, dường như mới nãy rống lên hao hết sức lực của nó. Nó vẻ mặt uể oải dần chìm vào dung nham lại ngủ say.
Hạc trọc lông ló đầu khỏi dung nham, trong mắt kinh hoàng còn sót lại, đập cánh bay ra nằm sấp trên tảng đá cũ.
"Ngộp chết hạc gia gia nhà ngươi, chết tiệt, đất này nóng quá. Nhưng mà sao Hạc gia gia cảm thấy chỗ này còn có nơi nóng hơn là sao?" Hạc trọc lông gãi đầu trọc lóc, lầm bầm.
Hồi lâu sau Tô Minh dần khép mắt lại không suy nghĩ chuyện liên quan dị tộc nữa, dù sao hiện giờ hắn không thể chống lại sự cường đại của họ, việc quan trọng nhất bày ra trước mắt hắn là không ngừng tu luyện khiến tu vi tăng cao mãi đến đạt tới trình độ nhất định, rời khỏi đây đi tìm vua Âm Tử tàn giới, tìm ra lối vào chân giới thứ năm, hoặc là...ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050860/chuong-756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.