Trong gió tuyết bóng dáng Tô Minh dần bị bông tuyết che mất, khuất xa. Tu vi của hắn trong khảnh khắc đội mặt nạ liền tăng lên, từ hậu kỳ mệnh cách đạt đến viên mãn, theo đó hơi thở mệnh khuyết cảnh tràn ngập người hắn. Tử khí đậm đặc hình thành tuần hoàn trong người, hưng dù là đến mệnh khuyết cảnh thì bước chân Tô Minh vẫn không chút tạm dừng, lạnh lùng đi hướng phía xa.
Theo hắn rời đi, bầu trời đất Man tộc khoảnh khắc trời xanh tầng tầng dạt ra, lộ ra vòng xoáy âm tử to lớn đằng sau nó, vòng xoáy chậm rãi chuyển động phát ra từng tiếng nổ vang. Thanh âm vang vọng như có tiếng gầm, tựa như gào thét chú ngữ người ngoài nghe không hiểu.
Không lâu sau vòng xoáy trên trời xoay chuyển ngày càng nhanh, Tô Minh ở trong gió tuyết dưới đất ngẩng đầu, mặt đội mặt nạ màu đen, màu đen rất lạnh. Ánh mắt Tô Minh toát ra cũng vô tình, lạnh lùng. Hắn mặc áo trắng, thân thể thon dài, trừ lạnh lẽo ra có một loại dửng dưng thương sinh. hắn từ từ bay lên, đi hướng vòng xoáy trên trời.
"Hoan nghênh ngươi đến, Âm Tử Chi Tử của Âm Tử tàn giới. Không ngờ chưa đến bảy ngày mà ngươi đã đội mặt nạ..." Trong vòng xoáy từ từ truyền ra giọng tang thương, bên trong không có chút tình cảm dao động.
"Ồn ào!" Tô Minh đội mặt nạ lạnh lùng nói.
Khi hắn thốt lời lạnh băng thì khiến vòng xoáy khựng lại, kiểu nói chuyện không chút khách sáo cũng không có tình cảm dao động làm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050854/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.