"Hai người, hai con chó...hoặc nên nói là một con rồng, một hạc trọc lông ở trên bầu trời rạch bốn vệt sáng hướng tới phía ngoài Tử Hải đả Nam Thần có Thiên Hàn tông. Tô Minh biểu tình bình tĩnh nhưng mày nhíu chặt, tất cả là do bên cạnh hắn Vũ Huyên cắn hạt dưa vẻ mặt lười biếng.
Tô Minh cảm thấy khí chất của Vũ Huyên thay đổi nhiều. Có khi cô tinh nghịch ranh mãnh, đôi khi ngại ngùng ngây thơ, thỉnh thoảng mơ hồ khờ khạo, lại có lúc ung dung cao quy, bây giờ bộ dạng lười biếng là khí chất khác Tô Minh thấy từ người cô.
Vũ Huyên vốn là đẹp tuyệt trần bây giờ bộ dạng lười biếng khiến càng chói mắt hơn, nếu cứ chỉ như vậy thôi thì có lẽ Tô Minh chưa nhíu mày, nhưng trên đường Vũ Huyên cắn hạt dưa không ngừng, ngay cả tiếng gió cũng không thể che đi tiếng răng rắc.
"Tô tiểu ngốc, trên đường ngươi cứ nhăn mày nhăn mặt, để ta đoán xem, có phải tại tiếng cắn hạt dưa của ta làm ồn?"
Vũ Huyên phun xác hạt dưa, lập tức con chó vàng chạy tới nuốt. Hạc trọc lông sau lưng nó hóa thành con chó đen định giành, nhưng con chó vàng nhe răng trừng mặt một cái, chó đen hạc trọc lông liền có vẻ hịnh nọt ý bảo ngươi tới trước đi.
Tô Minh mặc kệ Vũ Huyên, từ người cô gái này hắn có cảm giác mơ hồ xem không thấu, loại cảm giác này khiến hắn đề cao cảnh giác. Hắn vẻ mặt như thường hóa thành cầu vồng lướt trên Tử Hải, mắt nhìn phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050835/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.