Tô Minh không biết hắn giết chết bao nhiêu người. Hắn đi ra ba trăm bước, kiếm khí vô tận đánh đến, nhưng sát kiếm trong tay hắn vung lên, những kiếm khí tan vỡ, cùng lúc đó có những cái đầu theo tiếng hét thê lương theo máu bay ra.
Trên người Tô Minh là màu đỏ, là máu tươi, là máu của đệ tử Đại Diệp tiên tông. Sát kiếm trong tay hắn là màu đỏ, nguyên ngọn núi Đại Diệp tiên tông đều thành sắc đỏ.
Sau lưng Tô Minh, dưới ba trăm bậc thang đều thành tro bụi, như đại biểu ý chí và quyết tâm của Tô Minh. Chỗ hắn đi qua tất cả sinh linh tựa nhưđá dưới bậc thang thành mảnh vụn.
Máu dọc theo núi chảy xuống, máu đậm đặc tràn ngập bốn phía, ngay cả bông tuyết tám hướng trong khoảnh khắc này như sắp nhuộm thành màu đỏ.
Tô Minh bình tĩnh đi tới, mũi kiếm quét, một thanh niên trông chưa đến hai mươi tuổi ở trước mặt hắn đầu tách rời thân thể, mắt lộ mờ mịt, cayđắng gục xuống.
"Ngươi và ta không có thù nhưng ngươi không nên là người Đại Diệp tiên tông." Tô Minh nhẹ giọng nói, tay trái chộp hướng bên cạnh. Phút chốc bên cạnh một người thi triển thần thông biến thành thải phượng bị tay trái hắn xuyên thấu qua thần thông bóp cổ.
Đó là một cô gái, một cô gái khuôn mặt rất đẹp, nhưng Tô Minh chẳng chút thương tiếc. Tay trái lạnh lẽo thấm vào toàn thân cô gái, khiến cô run rẩy trong tuyệt vọng cổ bỗng nát, lực lượng tính hủy diệt xông vào người cô, tan rã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050821/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.