Chương trước
Chương sau
"Ta là Man Thần!" Tô Minh ngẩng đầu lên, lòng thầm thốt ra câu nói.

Khi câu nói vang vọng trong lòng Tô Minh, trên bầu trời hai vòng xoáy trận pháp bỗng xuất hiện hơi thở giáng trần, là kẻ giáng trần tiên tộc mới đang từ vùng đất tiên tộc xa xôi đến.

Cũng trong khoảnh khắc, bên ngoài hai vòng xoáy trận pháp, màn trời cầu vồng ngày càng nhiều, vặn vẹo dao động càng dữ dội. Tiếng xé rách kinh thiên động địa, như có tiếng gầm không dứt phát ra từ vặn vẹo hướng về mặt đất.

"Man Thần!!! "

Nếu nghe kỹ sẽ mơ hồ nghe ra tiếng gầm thét lên là hai chữ Man Thần!!!

Man tượng của Tô Minh vào giây phút này xuất hiện ở trước mặt hắn, không đầu, thân hình có đôi tay tỏa ra uy nhiếp vô cùng. Trước uy nhiếp, đôi mắt Tô Minh lóe tia sáng rực rỡ.

"Man tượng của ta giờ còn thiếu một đầu và chân là sẽ khiến nó hoàn chỉnh lộ ra trong trời đất mênh mông. Ta là Man Thần, chân trái Man tượng của ta chính là hồn thân đời thứ ba!" Tô Minh nói, tay phải vung trước mặt.

Lập tức hạt châu sau khi Man Thần đời thứ ba chết bay ra, những hạt châu ở giữa không trung hóa thành ảo ảnh ông lão. Ông lão mở mắt ra, liếc dưới đất, nhìn hướng Tô Minh, khuôn mặt mơ hồ không thể nhìn rõ nhưng có thể thấy ra lão đang mỉm cười.

Lão cười dần biến mất. Khi lão biến mất, chân trái Man tượng Tô Minh xuất hiện!!!

Tóc Tô Minh không gió tự bay, hắn nhìn ông lão biến mất, nhìn lão lộ nụ cười, là hồn Man Thần đời thứ ba ở trong năm tháng dài dặc nở nụ cười.

Trong nụ cười có công nhận!

Chân trái Man tượng biến ảo ra, tu vi trong người Tô Minh bùng phát, đạt đến đỉnh hậu kỳ Man Hồn, cách đại viên mãn chỉ còn một tầng!

Theo tu vi Tô Minh tăng lên, khí thế của hắn hùng hồn, kinh thiên động địa. Màn trời vặn vẹo gầm rống càng mãnh liệt, tám phương ngày càng nhiều cầu vồng. Còn vòng xoáy trận pháp hình thành cột sáng tiên tộc giáng trần, bên trong ảo ảnh dần lộ ra. Trong hai cột sáng có khaỏng gần trăm ảo ảnh đang nhanh chóng ngưng tụ.

Tô Minh mặc kệ người tiên tộc giáng trần trong hai cột sáng. Hắn nhìn Man tượng của mình, nhắm mắt lại, khi mở ra thì nâng tay phải bỗng vung hướng trời. Cái vung này trời nổ ầm vang, nhưng tiếng nổ không thể che đi thanh âm Tô Minh khiến người nghe rung động.

"Man Thần đời thứ hai, tàn hồn tồn tại trong thiên địa, mỗi một ngày vạn cổ nhất tạo đều sẽ phát ra tiếng gào, ngươi có muốn ngưng tụ tại đây, trở thành đùi phải Man tượng Tô Minh ta? Ta Man thề, sẽ diệt tiên thống tiên tộc, báo thù cho ngươi!!!" Giọng Tô Minh quanh quẩn tám hướng, bị mọi người nghe thấy, bốn phía tĩnh lặng.

Trừ Cấp Ảm và Đại sư huynh đấu nhau còn vang tiếng nổ, bốn phía yên tĩnh.

Tô Minh im lặng chờ đợi, nếu là lúc khác thì lời của hắn sẽ không được đáp lại. Nhưng hôm nay khí vận Man tộc vào thân, Man tượng ngưng tụ, thanh âm hắn dung nhập vào Man tộc quanh quẩn thiên địa Man tộc, khiến tàn hồn trong cõi trời đất. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net

Thời gian trôi qua từng giây, trong hai cột sáng vòng xoáy bóng dáng tiên tộc giáng trần ngày càng nhiều, có không ít sắp hoàn toàn thành hình.

Chính lúc này, đột nhiên chỗ đùi phải trống rỗng của Man tượng Tô Minh có lũ khói xanh bỗng xuất hiện. Khói vừa hiện ra lập tức từ trong thiên địa bốn phương tám hướng từng đợt khói xanh xuất hiện, ngưng tụ ở trước mặt Tô Minh, hóa thành bóng xanh mơ hồ.

Ảo ảnh mơ hồ như đời thứ ba, đôi mắt trống rỗng như đang quan sát Tô Minh. Hắn cũng nhìn ảo ảnh xanh. Hai bên nhìn nhau, cảm giác quen thuộc sâu trong ký ức lại hiện ra từ người Tô Minh. Lần đầu tiên là năm đó hắn chiến đấu cùng Tư Mã Tín, đạp trên cánh tay Man Thần đời thứ hai đã cảm nhận được.

Bây giờ cảm giác quen thuộc lần thứ hai xuất hiện khiến trước mắt Tô Minh hoảng hốt, hắn như lại lần nữa trở về không biết bao lâu trước bên tai có bé gái khóc nỉ non, có người phụ nữ dịu dàng nhỏ nhẹ che chở, có giọng đàn ông tràn ngập uy nghiêm nhưng nhu hòa.

Man Thần đời thứ hai.

Cái bóng trong mắt Tô Minh chính là tàn hồn Man Thần đời thứ hai rải rác trong thiên địa, là nỗi oán thù và không cam lòng trước khi chết biến thành, giờ nó nhìn Tô Minh, đôi mắt trống rỗng chậm rãi có thần trí, dần khép mắt. Theo đôi mắt khép kín, ảo ảnh xanh lao hướng Man tượng Tô Minh, hóa thành đùi phải Man tượng, khiến Man tượng chân chính đứng trong thiên địa.

Giây phút đó tu vi của Tô Minh bùng phát, cùng lúc đó Man tượng đã hoàn chỉnh hơn phân nửa, chỉ kém cái đầu. Man tượng đứng trong thiên địa cao cỡ ngàn mét, như người khổng lồ to lớn ở trên bầu trời tỏa ra uy nhiếp khiến người tiên tộc hoảng sợ.

"Man Thần đời thứ nhất, Liệt Sơn Tu rời khỏi đất Man tộc. Ngươi tạo ra pháp khí Man tộc, bảo vệ toàn đất Man tộc, ngươi để lại di trạch chỉ kéo dài đến đời thứ ba liền tận. Man tộc không khả năng xuất hiện Man Thần đời thứ bốn, vì không còn di trạch, không có truyền thừa, nếu thật xuất hiện vậy không phải Man Thần đời thứ bốn mà là...tân Man Thần! Thế thì hôm nay Tô Minh dùng bia ngươi để lại tán đi vật truyền thừa, trở thành đầu Man tượng của ta, từ nay ta sẽ dẫn dắt toàn Man tộc dấy lên huy hoàng mới!" Tô Minh im lặng một lúc sau, mở miệng, lời nói quanh quẩn thiên địa dẫn đến trời đất cộng minh.

Trong chớp mắt nguyên đất Man tộc, Đông Hoang, đảo Nam Thần, Bắc Châu và khu vực Tây Minh, các nơi tất cả Man tộc, mãnh thú đều ở lãnh địa của mình bái hướng trời, phát ra tiếng gầm kinh thiên.

Đông Hoang đại lục, Nha Man bộ lạc ẩn trong rừng cây, ông lão đứng trên đất trống giờ đã có mấy ngàn người quỳ lạy. Người họ run rẩy, trong mắt khát vọng và mong chờ đã đến cực độ. Ánh mắt họ tập trung vào ông lão duy nhất đứng, im lặng nhìn lên trời, một lúc sau như lão đặt quyết định, ngoái đầu nhìn tộc nhân sau lưng.

"Thôi, huyết mạch đã sôi sục đến cực hạn, Nha Man bộ lạc ta cược một lần vậy. Thành công thì Man tộc ta từ nay khác biệt, thua…chúng ta cùng chôn với Man thiên! Nha Man bộ lạc, theo lão phu đi bái lạy Man Thần!" Ông lão vung tay áo.

Lập tức từng tiếng gầm vang lên trong rừng cây, từng cầu vồng xé gió lao đi, chớp mắt có gần vạn cầu vồng từ trong rừng lao lên trời, lao hướng nơi huyết mạch đốt cháy chỉ dẫn. Người dẫn đầu chính là ông lão.

Khởi hành sớm hơn Nha Man bộ lạc một chút là bộ lạc ẩn giấu trong dãy núi, họ không thể im lặng được nữa. Huyết mạch họ đang thiêu đốt khiến tu vi tăng cao hơn, càng có ý chí bùng phát trong huyết mạch, cuối cùng đa số tộc nhân bộ lạc lựa chọn bay lên trời đi bái lạy Man Thần.

Man tộc toàn Đông Hoang đại lục trong chớp mắt cùng bùng nổ, từ bốn phương tám hướng lao tới chỗ Tô Minh ở.

Giờ phút này, tay phải Tô Minh vung hướng Man tượng mình. Lập tức trong túi trữ vật của hắn bay ra một tấm bia đá to lớn. Bia đá toát ra tang thương vạn năm lâu dài, chính là năm đó Man Thần đời thứ nhất rời đi để lại vật truyền thừa!

Bây giờ nó bay ra, theo lời Tô Minh nói bia đá run lên tự động tan vỡ, chớp mắt ngưng tụ vị trí đầu trống rỗng, phút chốc hình thành cái đầu!!!

Đầu không có mặt mũi, nhưng nó xuất hiện khiến Man tượng trông hoàn chỉnh!

Theo Man tượng hoàn chỉnh, khí thế hùng hồn từ Man tượng khuếch tán. Trời đất chấn động, Man tượng chậm rãi quay đầu, khuôn mặt không có ngũ quan, như mặt gương đối diện cùng Tô Minh.

Chớp mắt hoàn thành yêu cầu cuối cùng của Man Hồn cảnh, Man tượng tự chiếu!

Man tượng không có mặt lập tức có lồi lõm, dần giống hệt khuôn mặt Tô Minh. Khi Man tượng xuất hiện mặt mày thì tất cả cầu vồng trên trời cùng tan vỡ ngưng tụ trong Man tượng.

Bầu trời những vặn vẹo trong chớp mắt vỡ ra, khiến không còn vặn vẹo nữa, khiến bầu trời thành trong suốt.

Trong suốt không chỉ là vùng trời nơi này mà là bầu trời toàn Man tộc. Trong chớp mắt tất cả trong suốt, khiến người Man tộc vào giây phút đó có lẽ là lần đầu tiên trong đời thấy bầu trời Man tộc thật sự!!!

Man tộc không có trời.

Có là một vòng xoáy to lớn, phủ lên tất cả khu vực Man tộc, bất cứ góc nào đều sẽ thấy vòng xoáy đen to lớn này.

Vòng xoáy đang xoay chuyển, nó do vô tận sương khói đậm đặc tổ thành. Sương ngăn cách tất cả với bên ngoài, ầm ầm chuyển động, thậm chí một số mãnh thú thân hình cỡ vài vạn, vài chục vạn mét hay khổng lồ hơn nữa lộ ra từ trong sương khói. Nhưng dù nói chúng nó khổng lồ mà so sánh với vòng xoáy thì tựa ấu thú trong biển, không thể sánh bằng.

Đây mới là bầu trời Man tộc thật sự!

Đây cũng là Man Thần đời thứ nhất tồn tại trong năm tháng, bầu trời Man tộc sau này biến đổi, trời trăng sao đều chỉ là giả dối!

Đó là trận pháp của tiên tộc!

Khoảnh khắc thấy màn trời, tất cả người Man tộc bay trên đất Man tộc đều dừng lại, ngơ ngác nhìn vòng xoáy, không nhúc nhích.

Chỗ Tô Minh, giây phút Man tượng dung hợp, tu vi của hắn từ hậu kỳ Man Hồn bùm một tiếng đột phá thành...Man Hồn đại viên mãn!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.