Tôn Sơn ngây ngốc nhìn Tô Minh, lòng rung động. Là đệ tử Tàng Long Tông tất nhiên gã biết ấn ký trên tám cửa đá, nhưng giờ thấy Tô Minh ngồi khoanh chân ở ngoài cửa đá thứ nhất, xem bộ dạng như đang cảm nhận phù văn phong thì vẻ mặt lộ ra khó tin, trong lòng trào phúng cười khẩy.
"Mặc dù người này tu vi cao nhưng hơi không biết lượng sức. Muốn cảm ngộ phù văn Tàng Long Tông ta, việc này xưa này hơi hiếm có người làm được, ta không tin hắn có thể thành công!" Trong lòng Tôn Sơn nghĩ vậy nhưng ngoài mặt không dám biểu lộ mảy may.
Thời gian từng chút một trôi qua, bên ngoài trời sáng ngời. Khi trời sáng có tiếng mưa từ trên trời rơi xuống đầy đất, tẩy rửa máu ở Thiên Thủy Cốc.
Có tiếng sấm sét vang ngoài động phủ, Tô Minh nhìn phòng kín thứ nhất, ngón tay phải nâng vạch một cái viết ra phù văn.
Phù văn viết ở không trung, xem hình dạng giống y đúc ấn ký trên cửa. Đây là phong ấn, bản thân Tô Minh có chút hiểu biết không bình thường về phong nên hiểu ra nhanh nhất. Khi ấn ký phù văn bị viết ra thì trên ngón trỏ tay trái hắn dần xuất hiện một phù văn. Phù văn xuất hiện rồi thì ầm một tiếng, cửa đá phòng kín thứ nhất từ từ mở ra lộ bên trong căn phòng. Nhưng trong gian phòng trống rỗng không có gì cả.
Tô Minh vẻ mặt bình thường không chút dao động. Đối với hắn trong phòng kín có tồn tại báu vật hay không đã không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050739/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.