Chương trước
Chương sau
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có mấy trăm người Tà Linh tông bềnh bồng giữa không trung nhìn Thiên Thủy Cốc phía xa. So với đa số đệ tử ngoại tông mặt tái xanh run run, các đệ tử nội tông biểu tình lạnh lùng, lộ vẻ kiệt ngạo và chút hưng phấn, khát máu. Họ là người Tà Linh tông, đệ tử Tà tông, điều này hiện rõ rệt trên người đệ tử nội tông vào phút này.

Có sương mù trong đêm tối bao phủ quanh những người Tà Linh tông, Tô Minh đứng trong đám người vẻ mặt thản nhiên, ánh mắt quét sương bốn phía. Sương này có thể che giấu bóng dáng người Tà Linh tông, từ bên ngoài nhìn thì dung hợp với bóng đêm, thấy không rõ ràng, ngay cả thần thức trừ phi có thể vượt qua Thân Đông, nếu không thì khó mà nhìn ra manh mối. Trong mắt Tô Minh, hắn thấy những sương mù là do các oan hồn tổ thành. Những oan hồn phát ra tiếng hét trong câm lặng, vòng quanh tạo thành sương mù kỳ lạ.

"Tiên tộc tự cho rằng chính tông, nói chúng ta là oai môn tà đạo, nếu gặp chính là sống chết. Hôm nay các ngươi có thể tận tình giết chóc!"

Giọng thái thượng trưởng lão Thân Đông lạnh lùng toát ra lạnh lùng.

"Trước tiên huyết tế, còn lại phong kín hưu sinh bát môn, để người Tàng Long tông không thể chạy trốn!"

Giây phút thái thượng trưởng lão Thân Đông Tà Linh tông thốt lời thì lập tức hơn ba mươi đệ tử nội tông nhìn chằm chằm hơn hai trăm đệ tử ngoại tông trên pháp khí bay.

Sát khí nảy sinh, chỉ thấy trong hai trăm đệ tử ngoại tông trừ ngoài rìa mấy chục người mặc áo xám vẻ mặt lạnh lùng, những người còn lại đều biến sắc mặt. Người mặc áo xám là quần áo biểu lộ thân phận nổi bật trong số sửa đổi huyết mạch Man tộc, là ngoại tông trưởng lão tương đương với Triệu Xung.

Đối với huyết tế, các đệ tử nội tông không dễ chọc đến họ.

Còn đệ tử ngoại tông khác không phải tất cả đều sợ hãi, bên trong có mấy chục người hoặc nhe răng cười, hoặc âm trầm, hoặc tê dại bùng phát ra tu vi, dao động quanh quẩn bị sương mù che giấu không tản ra ngoài. Nhưng đa số người ngoại tông nghe hai chữ huyết tế thì tinh thần rung động.

Huyết tế, Tô Minh có nghe Bảo Thu nói, đó là loại thần thông chiến đấu của Tà Linh tông. Khi chém giết với kẻ địch, như cắn nuốt hiến tế máu thịt đồng bạn đổi lấy thời gian cường đại ngăn ngủi. Bởi vì giam cầm oan hồn kẻ bị hiến tế mà khiến họ mất đi đau đớn. Càng phát huy ra tiềm lực to lớn. Hiến tế càng nhiều người thì tiềm lực càng lớn, tu vi người hiến tế càng cao sẽ càng như vậy!

Loại huyết tế này thậm chí nếu tu luyện đến mức độ nhất định có thể trong chém giết nuốt tất cả sinh linh bốn phía, để duy trì hoặc cường đại hơn. Chẳng qua có điểm xấu là dù gì mọi công pháp có cực hạn, cực hạn của huyết tế là tối đa chỉ tăng cao một cảnh giới, thời gian không dài.

Giây phút Thân Đông thốt ra hai chữ huyết tế, ánh mắt đệ tử nội tông tà ác nhìn sang, những đệ tử ngoại tông hồi hộp kinh hoàng. Chỉ thấy hơn ba mươi đệ tử nội tông lao hướng pháp khí bay.

Từng tiếng hét thảm bị che giấu trong sương mù không thể truyền ra ngoài vang vọng bên tai Tô Minh. Tiền Thần bị hù mặt không còn chút máu, có lẽ gã phát động lực lượng tạp dịch lấy được chút thành quả, những đệ tử nội tông đa số bỏ qua gã. Cũng có người lựa chọn chạy trốn, nhưng màn sáng trên pháp khí bay trở thành khe rãnh ngăn các đệ tử ngoại tông bỏ chạy, làm nơi này thành lồng giam!

Tô Minh đứng đó, mày dần nhíu chặt. Hắn thấy những đệ tử ngoại tông từng người thê thảm chết đi, chết trong tay đồng môn. Máu thịt vỡ nát, trở thành oan hồn bị các đệ tử nội tông hút đi, thậm chí các máu thịt vỡ vụn không tan biến mà vòng quanh ngoài người đệ tử nội tông hình thành máu và tia máu chói mắt. Mỗi người nội tông giết đồng môn ngoại tông sau khi kết thúc giết chóc thì vẻ mặt vặn vẹo mắt đỏ rực, tu vi không chút giữ lại tản ra, bộ dạng cường đại hơn trước, sát khí xộc trời.

Cùng lúc đó, trong ngoại tông các trưởng lão áo xám biểu tình thản nhiên không mấy để ý, như là nhìn quen nhàm rồi. Những kẻ nội bật ngoại tông mắt chớp lóe, lao ra triển khai cuộc chém giết cùng đệ tử nội tông.

Trong thời gian ngắn ngủi có hai, ba đệ tử nội tông chết thảm, thành đối tượng huyết tế của người khác!

Nhìn hình ảnh trước mắt, Tô Minh nghĩ đến quy tắc của Tà Linh tông, điều lệ không cấm đệ tử tông môn giết nhau. Đến giờ phút này hắn hiểu rõ hơn về điều lệ đó.

'Đây chính là Tà tông..." Tô Minh thầm nhủ.

Đặc biệt khi ánh Tô Minh rơi vào Thiên Thủy Cốc phía xa, bỗng thấy có chút mỉa mai. Thói quen trước khi chiến đấu của Tà Linh tông khiến họ chưa tới sơn môn Tàng Long phân tông mà đã chết rất nhiều người.

Nhưng tương tự, những kẻ yếu chết đi đổi lấy cường giả càng mạnh!

Đặc biệt là trong hơn ba mươi đệ tử nội tông có bảy, tám người không chỉ giết một đồng môn ngoại tông liền kết thúc mà tiếp tục giết chóc. Mãi đến đệ tử nội tông cách Tô Minh gần nhất, người này trông rất gầy, cao kiều nhưng có tu vi không yếu và khát máu lộ rõ trên người. Đệ tử ngoại tông chết trong tay gã đã có ba người. Gã cầm một cái đầu người giơ cao, máu rơi trên mặt gã khiến không cần cố ý thì khuôn mặt gã đã đủ dữ tợn. Ánh mắt gã rơi vào Tô Minh, âm trầm cười, sải bước lao hướng hắn. Mắt gã lóe sát khí, cách Tô Minh ngày càng gần. Tô Minh vẻ mặt bình tĩnh nhìn người cầm cái đầu lâu tới gần. Nếu người này tự tìm chết vậy đừng trách hắn tàn nhẫn.

Một bước, hai bước, ba bước...khi đệ tử nội tông tới gần Tô Minh thì bỗng nhiên bốn phía truyền đến giọng lạnh lùng của Thân Đông.

"Huyết tế kết thúc! Ai thành công huyết tế đi theo lão phu giết vào Tàng Long tông!" Giọng Thân Đông vang vọng.

Đệ tử nội tông tới gần Tô Minh khựng lại, cười âm trầm với hắn rồi xoay người đi theo Thân Đông.

Hơn ba mươi đệ tử nội tông và mấy kẻ ngoại tông lấy người nội tông làm huyết tế cùng bay ra, hóa thành cầu vồng theo Thân Đông dẫn dắt, cộng tám cường giả giáng trần Tà Linh tông, hơn bốn mươi vệt sáng xé gió lao huướng Thiên Thủy Cốc.

Trận gió tanh mưa máu sắp mở ra!

Cùng lúc đó, những người áo xám trên pháp khí bay vẻ mặt lạnh lùng bước ra một bước, đôi tay ấn pháp quyết chỉ vào pháp khí bay. Lập tức pháp khí bay như quảng trường bàn bay lên trời lao hướng Thiên Thủy Cốc, bềnh bồng trên màn trời Thiên Thủy Cốc sơn môn Tàng Long phân tông, bùng phát ánh sáng âm u chói mắt.

Ánh sáng âm u bùng phát từ pháp khí bay lập tức bao phủ mấy trăm dặm bên dưới, khiến nơi này như bị phong ấn trở thành tuyệt địa!

Ngay sau đó, có bảy người áo xám ở lại ngồi khoanh chân trên pháp khí, số còn lại bước ra khỏi pháp khí lao hướng Tàng Long tông bên dưới.

Bây giờ tất cả mọi người, dù là Tiền Thần cũng qua một lúc mới phát hiện Tô Minh vốn đứng cạnh gã không biết từ khi nào đã biến mất.

Chính lúc này, một tiếng nổ kinh trời bỗng quanh quẩn. Tiếng nổ đến từ mặt đất, đại trận sơn môn Tàng Long phân tông.

Đại trận bình thường không lộ ra, giờ tiếng nổ ầm ĩ nó huyễn hóa ra, rõ ràng là một thác nước to lớn. Thác nước thành vòng tròn bao phủ Thiên Thủy Cốc vào trong. Tiếng nước rì rào truyền khắp bốn phía, có một giọng nói giận dữ phát ra từ thác nước trong Thiên Thủy Cốc.

"Thân Đông!!! Ngươi dám không tuân theo quy tắc Tiên Tà, hôm nay ngươi dám phạm Tàng Long phân tông, ngày khác Tàng Long tông ta nhất định đồ diệt trên dưới Tà Linh tông của ngươi!!!"

Đáp lại giận dữ là tiếng cười khằng khặc âm trầm, còn có Thân Đông nâng lên tay phải chộp hướng thác nước sơn môn. Lập tức ngoài thác nước sơn môn có một quỷ trảo to lớn vươn ra từ không khí bộp hướng thác nước mạnh hất lên trên. Hất lên vang tiếng nổ kinh thiên động địa, chỉ thấy nước bị quỷ trảo hất lên đảo vòng vọt lên trời, khiến thác nước chấn động, nước liên miên bất tận rơi xuống xuất hiện mặt cắt to lớn!

"Nơi này không phải tông môn thứ nhất Thân ta diệt, cũng không là cái cuối cùng. Giết vào, hoang tàn, lấy hồn người, lấy đan, nếu có nguyên anh thì nuốt luôn! Phải khiến nơi này không có chút sự sống!" Giọng Thân Đông âm trầm quanh quẩn, cất bước vào lỗ hổng thác nước.

Sau lưng gã tất cả người Tà Linh tông, bao gồm Bảo Thu cùng lao nhanh dọc theo lỗ hổng tiến vào trong sơn môn Tàng Long phân tông!

Khi Bảo Thu bước vào lỗ hổng thì ngẩng đầu nhìn pháp khí bay trên trời. Cô không biết khi nào Tô Minh ra tay nhưng nếu bây giờ không làm thì sẽ muộn.

Bóng dáng Tô Minh đang ở trên cầu treo trong Thiên Thủy Cốc, vẻ mặt bình tĩnh cất bước đi về phía trước. Bước chân của hắn không nhanh nhưng thân hình như u hồn khiến người thấy không rõ. Giây trước còn ở cầu treo, giây sau đã ở bên trái ngoài đại điện sơn cốc.

Chính lúc này, bốn phía truyền đến tiếng nổ ầm ầm, chỉ thấy không khí phía trước có một lỗ hổng to lớn bị xé rách, Thân Đông bước ra, sau lưng người Tà Linh tông rít gào lộ mặt. Text được lấy tại truyentop.net

Giết chóc mở ra, tiếng thét gào giận dữ, vài chục cầu vồng trong Tàng Long tông bay ra lao hướng người Tà Linh tông trên trời, tiếng nổ ầm ĩ, mưa máu giết chóc rơi đầy đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.