Không phải Tô Minh không muốn bỏ chạy, nhưng thiên hạ dù lớn hắn có thể chạy đi đâu? Hắn có thể trốn đến lúc nào? Đừng nói bị Đế Thiên truy sát bỏ chạy khó khăn, chỉ là trong đại kiếp nạn này hắn không khả năng thành công trốn thoát.
Kiếp này tránh không khỏi, Tô Minh không muốn tránh đi, kiếp nạn này không phải vạn kiếp bất phục, không phải áp chế không có chút lực phản kích, hắn có thể phản kích lại!
Thậm chí hắn còn có thể bị thương Đế Thiên!
Thậm chí mới nãy chỉ kém một chút là có thể trọng thương Đế Thiên, cơ hội này có lẽ sẽ không còn nữa, Tô Minh không lùi!
"Chết có gì đáng sợ, dù chết thì sau luân hồi ý chí của ta lại thức tỉnh, dù có chết, một ngày nào đó ta sẽ đứng tại đây, chiến đấu cùng vận mệnh!"
Khi màn sáng bị áp chế tan biến thì Tô Minh gầm lên, thành sóng âm phản kháng vận mệnh. Sóng âm ẩn chứa ý chí của hắn, ẩn chứa sinh mệnh, bất khuất một đời Tô Minh!
Grao!!!
Đế Thiên cường đại mà trước tiếng rống này đều khựng, quần áo bay phấp phới, tóc bay lên, lay động y không phải lực lượng tiếng gầm mà bên trong ẩn chứa khí thế bất khuất!
"Không cam lòng ư...đợi ngươi trầm luân, đợi ngươi nghe lời rồi ta sẽ khiến ngươi cam lòng." Đế Thiên nheo mắt, thân thể đi hướng Tô Minh, y không kiên nhẫn nữa, định cưỡng ép kết thúc trận chiến đấu này!
Dùng tốc độ nhanh nhất bình định Tô Minh, khiến y trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050697/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.