Tầng thứ ba bầu trời là màu đỏ.
Bầu trời như bị nhuộm máu, khiến mặt đất trông cũng như biển máu.
Trong biển máu đứng vài ngàn gã đàn ông, ai nấy ngẩng đầu im lặng nhìn Tô Minh. Chính giữa họ đứng một ông lão mặt đầy nếp nhăn. Lão nhìn Tô Minh.
Tô Minh cũng nhìn bọn họ.
"Thằng nhóc Tư Mã trồng Man trong tộc ta, cắt một tay ngươi là tộc ta sẽ hồi phục tự do." Ông lão trong biển máu trên người mặc áo dài màu đỏ, nhìn Tô Minh, giọng khàn khàn vang vọng bốn phía.
Tô Minh im lặng, không lên tiếng.
"Nhưng tại sao tộc ta phải làm như vậy? Đã bị khi nhục đến cực độ, tộc ta không có tương lai, nếu ngay cả tự do đều dựa vào ý chí của thằng nhóc Tư Mã mới được, tự do này...tộc ta không cần! Bây giờ tộc ta duy nhất có thể nắm giữ là ý chí của chúng ta. Chúng ta có quyền lợi nắm giữ tử vong!" Ông lão áo đỏ cười to, trong tiếng cười lộ tang thương.
"Chàng trai, nhơ kỹ tộc ta, Huyết tộc, mang theo truyền thừa tộc ta, nếu giết chết Tư Mã Tín, giúp tộc ta ở bên ngoài kéo dài! Bên ngoài chắc chắn còn có tộc nhân còn sống, trán tộc ta vĩnh viễn có dấu ấn giọt máu!" Ông lão nói, ở trán xuất hiện một giọt máu đỏ thẫm, không chỉ mình lão, người trong biển máu đều là như vậy.
"Tộc ta không có con nít, không có đàn bà, bởi vì nếu họ tồn tại thì thống khổ chẳng những là họ mà còn có chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050656/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.