Tu mệnh tự thân, mệnh bao gồm sinh mệnh, ẩn chứa vận mệnh, tất cả vì nắm giữ bản thân, biết thiếu sót ở đâu, do đó hoàn mỹ mình, ngưng tụ thành một loại dưới thương khung thiên địa đỉnh càng cường.
Tô Minh hóa thân Túc Mệnh dù có thể phát huy lực bằng Man Hồn đại viên mãn, nhưng chỉ vẻn vẹn Man Hồn đại viên mãn mà thôi, cách tu mệnh còn có khe rãnh rất sâu ngăn cách, khó thể vượt qua. Nhưng Táng Tà giáp xuất hiện khiến một giây trước khi Túc Mệnh tan biến, đem sức chiến đấu ngưng tụ trùng kích khe rãnh!
Nếu đổi là trước kia, dù Tô Minh trùng kích cũng khó thể phát huy một thương tuyệt vời hiện nay, vì hắn chưa biết chân chính tu mệnh, hắn còn chưa đem thân tâm đạt tới bước đó!
Hắn còn trong mê mang, còn bị ký ức ràng buộc, còn cố chấp suy tư rốt cuộc mình là ai.
Nhưng trên đường đến đảo Ma La, ở giữa biển trời, Tô Minh cuồng cười hiểu ra, còn có từng câu một lời nói khiến cuối cùng hắn từ sâu hóa bướm, triệt để thăng hoa!
Đó là loại lột xác, tâm linh lột xác, càng là bước dài quan trọng nhất để Tô Minh đi về phái cường giả chân chính!
"Nếu thế nhân đều gọi ta là Túc Mệnh, vậy từ nay về sau, Tô Minh ta chính là Túc Mệnh!" Đây là lần kêu gào trong đời Tô Minh, một lần hướng bầu trời và mặt đất cười nói ra sinh mệnh mình!
Câu nói này cùng nụ cười của Đại Ngu Man Công trong thế giới băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050642/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.