Đó là một hồn nhu nhược, một hồn mất đi tâm trí mê mang bay trên mặt đất nhiều năm.
Cô không có mục đích phiêu đãng, không biết điểm cuối tại đâu.
Bóng dáng cô mắt thường không thấy, chỉ có thần thức mới thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô, thấy hồn cô mê mang. Cô mặc áo trắng u hồn phiêu đãng, bên người có nhiều hồn giống cô, dường như không thấy đối phương, chỉ bay thành đàn. Cô vốn không có ký ức, quên mình chết đi thế nào, quên tại sao mình biến thành như vậy, chỉ mơ hồ nhớ dường như mình đang tìm cái gì. Nhưng rốt cuộc tìm cái gì, cô không nghĩ ra được.
Bay mãi, một lần lại một lần tìm kiếm, đang tìm hướng quê nhà ư? Đang tìm ấm áp trong đời ư? Đang tìm tông môn sao? Cô, là túc nữ.
Lấy thân phận như cô vốn nên rời đi vào biến cố mười lăm năm trước, thân phận như cô đến từ tiên tộc, nơi này không thuộc về cô, cô vốn nên đi theo người tông môn rời khỏi Chúc Cửu Giới.
Nhưng cô xuất hiện trong thần thức Tô Minh, bộ dạng phù du hồn.
Tô Minh đứng đó, nhìn cô ở trong mười du hồn mắt thường không thấy nhưng thần thức thấy rõ, nhìn mặt cô tái nhợt, hồn thân bay bổng và trong mắt mê mang.
Đây là người tại đại hội đổ bảo Thiên Lam Mộng cúi đầu, Thu Hải bộ lạc thánh nữ Uyển Thu tránh né ánh mắt, không ai nói một câu giùm Tô Minh, cô là người duy nhất tỏ ra lo lắng.
Đối với cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050607/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.