Tô Minh tinh thần chấn động, trước đó hắn rõ ràng dùng thần thức và ánh mắt xem xét, bộ xương này không biết chết bao nhiêu năm, thân hình đều khô. Nhưng giờ phút này, khi hắn bị bộ xương đột nhiên bắt cánh tay, lòng dấy sóng to, trong rung động dường như quên đi phía xa thú hung vật gầm rống đến.
Chuyện xảy ra ngoài dự đoán thế này khiến con ngươi Tô Minh co rút.
"Ta tìm được rồi…đời thứ ba…hắn ở…vạn…" Mắt bộ xương lóe tia sáng âm u yếu ớt, nhưng nó chưa nói hết câu lập tức ảm đạm, tan biến. Tay khô bắt Tô Minh tùy theo rơi xuống.
Tô Minh tinh thần chấn động nhưng bây giờ hắn không thể nghĩ gì nhiều. Hắn túm lấy áo giáp bộ xương, dưới giáp rơi ra một mảnh ngọc to cỡ bàn tay, trong suốt. Mảnh ngọc trong suốt rất khó phát hiện, khi Tô Minh kéo áo giáp tím thì mới liếc thấy. Hắn không chút do dự tay áo cuốn mảnh ngọc trong suốt, lao nhanh đi. Khoảnh khắc cục u trên vách tường bốn phía chui ra con vật thì hắn lao ra xa.
Khi hắn rơi đi, những cục u trên vách tường cũng nứt vỡ, từng con hung vật vụ thế không giống lúc trước Tô Minh thấy gào thét vọt ra.
Đám mãnh thú bộ dạng như mãng xà như có mặt người mơ hồ, miệng phun lưỡi rắn, mắt âm trầm, cái đuôi đập đất liền bay đuổi theo Tô Minh.
Cùng lúc đó, trên mặt đất những cây gai xương đâm xuyên nổ tung, hóa thành tiểu nhân xam đuôi dài, mặt tiểu nhân trừ có khe hở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050574/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.