Rốt cuộc Tô Minh đưa cho ông lão cái gì, chỉ hai người biết. Dù người xung quanh chính mắt thấy nhưng không thể biết chi tiết. Đây cũng là lý do tại sao ông lão Vu Thần Điện thấy chỉ có năm viên thì không nói một lời chủ động thắp sáng pháp khí cho Tô Minh.
Vì không ai biết đối phương đưa mình cái gì, vậy sau sự việc tùy tiện lấy ra vật thay thế là được. Năm viên Thanh Trần Dược rõ ràng phẩm chất tốt hơn nhiều sẽ trở thành của riêng thuộc về ông lão. Cách giao dịch nhìn thì rõ rành rành nhưng mà che giấu khiến trưởng lão Vu Thần Điện không có lý do từ chối. Lão thậm chí rất thích kết quả này, ánh mắt nhìn Tô Minh hơi khác. Còn lai lịch Thanh Trần Dược, nếu lão muốn biết thì tự tin sẽ không phí sức.
"Người này làm việc rành rẽ, là người thông minh." Trưởng lão Vu Thần Điện cất túi trữ vật, liếc Tô Minh một cái rồi không để ý nữa.
Vì xuất hiện việc này nên ánh mắt nhìn về phía Tô Minh nhiều thêm, nhưng khi có tiếng *xẹt xẹt* vang lên, mấy người kia bắt đầu căng thẳng cắt tiểu nhân đen thì chậm rãi, những ánh mắt nhìn hắn tản ra bớt.
Tô Minh không thèm nhìn người ngoài, hắn nhìn quang hoàn pháp khí trước mắt, tay phải nâng lên ấn mặt trên, nhắm mắt lại. Hắn lập tức có cảm giác hòa thành một với pháp khí, như có thể khống chế nó làm các loại cắt. Lúc trước hắn chỉ nhìn người khác dùng, giờ tự mình khống chế, cảm nhận. Lát sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050558/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.