Bầu trời màu xám sương mù mông lung, bốn phía biển mây cuồn cuộn, nhìn thoáng qua không chia rõ nơi này là biển trời hay đại hải.
Tô Minh không cảm nhận được thân hình mình tồn tại, giống như mình hóa thành luồng khói trong biển mây, phiêu du trong cõi trời đất, không biết đi về đâu.
Có lẽ qua thật lâu, có lẽ chỉ chốc lát, Tô Minh ý thức hơi mơ hồ chợt thấy đằng trước biển mây, vô tận mây trắng xám như biển ngồi xếp bằng một người đàn ông tóc dài.
Người đàn ông thân thể cao gầy mặc áo xanh, tóc rất dài. Khuôn mặt tuy không đẹp trai nhưng ẩn chứa khí chất phiêu dật, đặc biệt đôi mắt y hẹp dài, nhìn thoáng qua như mắt phụ nữ, mắt phượng khiến người liếc mắt khó quên.
Khi Tô Minh nhìn người đàn ông thì đôi mắt người ấy chậm rãi mở ra, bên trong lóe tia sáng.
"Ngươi đến rồi, người thừa kế của ta."
Tô Minh tinh thần chấn động, ý thức hơi mơ hồ bỗng nhiên tỉnh táo. Hắn nhớ tới mình trong băng xuyên hấp thu Phong Man truyền thừa, nhớ đến phút cuối đầu não dấy lên gió bão. Gió bão qua đi linh hồn hắn xuất hiện trong biển mây này.
"Loại truyền thừa này chỉ có người lần đầu có được mới trông thấy ta. Sau ngươi, người truyền thừa thấy không phải ta mà là ngươi." Người đàn ông đôi mắt hẹp dài giọng nói dịu dàng từ từ nói.
"Ta là Phong Man, hiểu ra lực lượng phong thành thánh, cùng Man Thần đồng chiến thứ vị kiếp đại giới vạn vựcthứ chín,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050525/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.