"Thanh âm gì thế?" Ông lão xấu xí trừng, nâng tay phải tát một cái vào đầu gã đàn ông.
"Ngươi nói tiếng gì, tiếng gì, còn không câm miệng cho ta!" Ông lão mạnh vỗ, khiến gã đàn ông vội co đầu nhưng không dám tránh né.
Ông lão hừ lạnh, không thèm để ý gã đàn ông nữa, mặt âm trầm, nhoáng người lao nhanh xuống dưới hướng tới sơn mạch có động phủ Tô Minh. Sáu người sau lưng lão vội vàng theo sau, bảy người hóa thành bảy vệt sáng lao xuống đất.
Nhưng khi chúng vừa bay ra chưa tới gần sơn mạch thì đột nhiên lại là tiếng chuông vang lên. Chuông ngân ù ù khiến không gian xuất hiện tầng sóng gợn mắt thường có thể thấy, khuếch tám tám hướng.
Trong tiếng chuông, sóng gợn, tinh thần ông lão lại chấn động, biến sắc. Còn sáu người sau lưng lão thì thân thể lắc lư, biểu tình hoảng sợ. Text được lấy tại truyentop.net
"Đó là thanh âm Nhiếp Hồn, A Công, hay là…hay là chúng ta đi thôi. Đối phương chính là Nhiếp Hồn Ương Vu!" Trong tiếng chuông vang vọng, lại một người sau lưng ông lão lên tiếng khuyên. Người này mặt tái nhợt, tu vi chỉ là Sơ Vu. Tiếng chuông khiến người dấy lên ù ù, đứng không vững.
"Bậy bạ!" Ông lão xấu xí trừng mắt, nâng lên tay phải vỗ mạnh đầu người lên tiếng.
"Lão tử nói cho các ngươi đó là tiếng gì. Đây đúng là tiếng Nhiếp Hồn, các ngươi không nghĩ tới tại sao chúng ta tới thì sẽ có tiếng đó? Bởi vì hắn sợ, biết không? Hắn sợ, cho nên mới phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050488/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.