Trong lời nói bình thản của Tô Minh ẩn chứa khí lạnh khiến Hòa Phong run rẩy. Tô Minh nâng lên tay phải chỉ hướng Hòa Phong, thoáng chốc mấy Nguyệt Dực quanh quẩn bên cạnh gã rít gào sắc nhọn lao thẳng vào Hòa Phong, bao quanh gã, khiến giây phút mặt trời hoàn toàn dâng lên thì gã không hoàn toàn biến mất.
Nguyệt Dực lần nữa dung hợp khiến Hòa Phong có cảm giác ngàn cân treo sợi tóc, trong lòng đối với Tô Minh nỗi sợ hơn cả phản nghịch. Gã cảm thấy mình thật sự khó thể dò tìm ý nghĩ của Tô Minh. Suy nghĩ của đối phương khác hẳn với thường thức gã cho rằng.
Giống như hôm nay, gã vốn tưởng Tô Minh sẽ không thật sự giết mình, kỳ thực gã cũng chưa chết. Nhưng Hòa Phong biết, nếu mới rồi mình nói chậm chút, vậy bây giờ chờ đợi mình sẽ là tử vong.
Hòa Phong có dã tính rất mạnh, sẽ không cam lòng làm nô cho người ta. Bây giờ nỗi sợ chiếm phân nửa trái tim, nhưng từ từ, theo nỗi sợ biến ngày càng ít, có lẽ gã sẽ còn xuất hiện cắn ngược.
Nhưng bây giờ thì gã không dám. Trước khi tìm ra cách nào tránh né uy hiếp dưới ánh nắng thì gã không dám tùy tiện nổi lên sát ý.
Điều này thì Tô Minh biết rõ.
Hắn đúng là không muốn cứ như vậy giết Hòa Phong. Dù sao đó là tu vi quái dị, trong trận chiến Thiên Lam Săn Vu đem đến tác dụng rất lớn, còn về loại hành vi phản nghịch của người này thì Tô Minh đã có cách.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050441/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.