Tốc độ của Tô Minh trong chớp mắt này đạt tới mức độ khó tin. Du Lâm luôn cho rằng dù tên của mình không nhanh nhất trong bộ lạc nhưng tuyệt đối nhanh hơn tốc độ của Man Sĩ rất nhiều.
Người mình muốn giết, trừ phi chuẩn bị né từ trước, bởi vì quá trình cung bắn ra tên nên có khả năng tránh được.
Nhưng nếu bản thân không có điều kiện đó, người ngoài cứu viện, bởi vì tên đã rời cung, trong chớp mắt đó, gã tự tin không người cứu được.
Khi thấy hành động của Tô Minh, trong đầu Du Lâm hiện ra trừ ý nghĩ đó còn có trào phúng và khinh miệt.
Nhưng châm chọc vừa xuất hiện thì lập tức đông lại, bị không thể tin và rung động thay thế.
Tô Minh bước ra một bước, ở trong mắt Du Lâm xuất hiện hai bóng người. Một người còn ở phía xa giữ động tác bước ra, còn người kia cực kỳ quái dị đã xuất hiện trước người Hổ Tử nhắm mắt. Khoảnh khắc xuất hiện cũng là lúc mũi tên của gã xé gió bay đến.
Gã chính mắt thấy người thanh niên mắt phải sát khí ngập trời, mắt trái lạnh lùng bình tĩnh này nâng lên tay phải, như là vẽ tranh hướng tới mũi tên đến gần, hướng tới quỷ ảnh dữ tợn do khí lam hình thành, vẽ một nét.
Nét này theo Du Lâm thấy dường như cả thế giới bỗng biến mất, chỉ còn lại quỹ tích nét vẽ, một nét hình cung.
Dường như quỹ tích này mở cánh cửa giao hòa giữa trời và đất, khiến khoảnh khắc này, trời đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050401/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.