Bóng lưng đứng trước mặt hắn, mặc đồ tím, quần áo quen thuộc, hơi thở quen thuộc khiến Tô Minh chấn động tinh thần. Cảm giác như nhìn thấy người nhà lan tràn trong thể xác và tinh thần.
Theo hai chữ sư tôn thốt ra khỏi miệng hắn, Thiên Tà Tử xoay người lại, dù vẻ mặt vẫn âm trầm nhưng khóe miệng lộ nụ cười.
"Ngươi chịu khổ." Trong mắt Thiên Tà Tử có khen ngợi, nhẹ giọng nói.
Tô Minh hít sâu. Hắn vốn tưởng có lẽ khi lần nữa mình gặp sư tôn thì phải nhiều năm về sau, hoặc là vĩnh viễn không thấy được nữa. Nhưng không ngờ ở bên ngoài Tích Vu bộ lạc, Thiên Tà Tử lại xuất hiện tại đây.
"Sư tôn…" Tô Minh sờ vết thương trước ngực, lắc đầu.
"Đi làm việc ngươi cảm thấy nên làm đi, ta tại đây chờ ngươi. Chúng ta cùng nhau…về nhà." Thiên Tà Tử nhìn Tô Minh, trong mắt khen ngợi càng nồng.
Tô Minh im lặng giây lát, chắp tay cúi đầu hướng Thiên Tà Tử, không tạm dừng nữa lướt qua Thiên Tà Tử đi hướng Tích Vu bộ lạc. Bạn đang đọc truyện tại - truyentop.net
Thiên Tà Tử nhìn bóng lưng Tô Minh, vẻ mặt mong chờ.
"Lão tứ, ngươi sẽ lựa chọn như thế nào đây…" Thiên Tà Tử thì thào.
Tô Minh lao nhanh, trước mặt hắn xuất hiện một trại tử to lớn. Quanh trại tử có vô số gỗ to làm thành rào chắn, từng tiếng cười vui truyền ra từ bên trong. Thanh âm kia có tiếng người già, tiếng con nít, tiếng phụ nữ, cũng có cả chiến sĩ Vu tộc.
Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050383/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.