Tô Minh nhìn không thấu tu vi của ông lão, nhưng người này cho hắn cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Đặc biệt là một bút mạnh nhất của hắn, người này không thèm ra tay thực sự mà dùng thuật pháp thần thông Tô Minh không hiểu, lấy khói ngưng tụ ra thằn lằn không lồ.
Chỉ đụng chạm với đầu lưỡi thằn lằn này thôi, dù rằng lưỡi nó nổ tung nhưng cũng khiến một chiêu mạnh nhất của Tô Minh chỉ đánh chết một người!
Càng quan trọng là, Tô Minh có cảm giác kỳ lạ, dường như mới rồi mình vung một bút, đối phương dùng lưỡi thằn lằn do khói hợp thành va chạm trừ triệt tiêu uy lực ra càng có ẩn ý sâu xa gì đó.
Tô Minh có trực giác vô cùng mãnh liệt, lờ mờ cảm thấy giây phút nét bút của mình đụng chạm với đối phương, dường như có vô số đôi mắt vô hình trong trời đất nhìn chằm chằm tất cả cử động vung nét bút.
Như là đang…học tập!
Cảm giác đó biến thành nguy hiểm, khiến Tô Minh chẳng chút do dự bỏ chạy, chớp mắt đã xông vào rừng cây, bay nhanh đi.
Tô Minh biết nếu miễn cưỡng ra tay tại đây, dù là sử dụng hết cách bám chặt ông lão thì bởi vì có Vu nhân khiến trận chiến này hắn khó sống sót.
Thế thì mượn cơ hội bỏ chạy dẫn đến truy sát có lẽ còn cơ hội phản kích.
Ngay lúc Tô Minh rời đi, nơi này giữa không trung, sáu ngươi chưa chết dưới bút kia cùng nhìn thủ lĩnh bộ lạc chúng, Vu Công chí cao vô thượng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050377/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.