🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Là nên đi Hàm Sơn Thành một chuyến. Sáng sớm, Tô Minh từ trong tĩnh tu thức tỉnh, trên mặt còn vương nỗi lòng suy nghĩ phức tạp cả đêm, thầm quyết định.



Sửa sang đan dược trên người, Tô Minh quan sát quanh hang động. Nơi đây hắn đã ở hai năm, hắn không định sẽ đi luôn. Chỗ này hắn rất quen thuộc, là nơi tu luyện cực tốt.



"Phương Mộc nói tin tức vùng xung quanh đây có chín phần là thật, nhưng cũng cần tự kiểm tra lại. Đặc biệt là về Phổ Khương bộ lạc! Nhưng Hàm Sơn Thành nếu là con đường phải đi hướng vùng đất Nam Thần Thiên Hàn đại bộ thì nói không chừng có bản đồ hướng Tây Minh." Mắt Tô Minh chợt lóe, đi ra khỏi khe hở hang động, đứng bên ngoài. Gió mang theo ẩm ướt thổi đến, bây giờ là mùa mưa mà hai năm trước hắn từng gặp. Sờ trong ngực túi rách, hai năm qua vật này chẳng chút thay đổi. Chỗ vỡ bên trong không gian không lan tràn khiến Tô Minh yên tâm hơn.



Trong túi trừ đa số đan dược hắn luyện chế ra còn có không ít lông thú, xương hắn săn bắt hai năm nay. Thông qua Phương Mộc, Tô Minh biết được bộ lạc đất Nam Thần và Tây Minh khác nhau. Dù nơi này cũng có nhu cầu thảo dược nhưng đa số là lấy từ trên người dã thú.



Ví dụ lần đầu hắn gặp Phương Mộc thì họ đang săn một con trăn, là muốn lấy mật, xương dùng để luyện dược.



Chuẩn bị sẵn sàng, Tô Minh phóng người đi hướng rừng mưa dưới núi.



Khi trời buông

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050229/chuong-117.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.