"Tôi phải ra ngoài!!! Tôi phải ra ngoài…tôi phải ra ngoài…" Tô Minh rơi nước mắt, mang theo sự điên cuồng nhất trong mười sáu năm qua, không ngừng đụng cửa.
Nhưng phong ấn vẫn không chút thay đổi, mãi đến khi đôi tay Tô Minh da tróc thịt bong, chảy máu tươi ròng ròng, đến khi cổ họng hắn khàn khàn, tiếng gào khiến người nghe đau lòng, đến khi thân thể hắn run bần bật phun rất nhiều máu tươi. Hắn quỳ xuống trước ngưỡng cửa phòng.
Cánh cửa tràn ngập dấu nắm đấm máu.
"Tôi phải ra ngoài…tôi phải đi ra…A Công, tôi phải trở về bộ lạc, tôi chết cũng muốn chết trong bộ lạc. Tôi không ngừng muốn biến mạnh, không ngừng muốn trở thành cường giả, tôi phải bảo vệ bộ lạc, chiến đấu vì bộ lạc…A Công, vì sao, vì sao!!!" Tô Minh khóc. Tim hắn rất đau, cảm giác đau đớn kia như là hắn sắp chết vậy.
Đặc biệt khi nghĩ tới bộ lạc gặp nguy hiểm, nghĩ đến A Công suy yếu, nghĩ đến từng khuôn mặt tộc nhân quen thuộc, Tô Minh lấy hết sức phát ra tiếng rống.
"Chết, cũng phải trở về!!!" Hai mắt Tô Minh lộ ra sự điên cuồng đến cực điểm. Hắn thở hồng hộc, mạnh lùi ra sau vài bước.
"Hiện tại tu vi mình không đánh ra cấm chú của A Công được, vậy mình sẽ dốc hết tất cả tăng thực lực!" Tô Minh phát điên. Đổi lại là người khác, ngay lúc này cũng sẽ giống như hắn.
Mặt hắn xanh mét, hai mắt tràn ngập tơ máu, vẻ mặt điên cuồng. Hiện tại ý nghĩ duy nhất trong đầu hắn chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050192/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.