Đây là một mảnh đá bình thường, có kích thước như lòng bàn tay con nít, không thể nhận ra được nó có hình dạng nào. Ngoại trừ trên bề mặt có vài hoa văn do thiên nhiên tạo thành ra, nó chỉ có thêm vài cái lỗ nhỏ sáng sáng, giống như một đồ trang sức.
Ngoài những điều trên, nó không còn điểm gì đặc biệt nữa, rất là bình thường.
Điều kỳ lạ duy nhất là khi Tô Minh cầm lấy mảnh đá này, hắn cảm thấy ấm áp, giống như có một dòng khí ấm áp chảy vào cơ thể, làm cho cả người rất thoải mái.
- Ủa?
Tô Minh nhìn kỹ lại, nhưng qua một lúc sau hắn vẫn không cảm nhận được gì.
- Hồi trước có nghe A Công nói rằng vùng đất này trước đây là đất Hỏa Man, nếu vậy, nói không chừng trong mảnh đá này có chút Hỏa Man lực, cho nên mới làm tay ta ấm áp như thế, chắc không sai đâu.
Tô Minh tháo cái vòng cốt thú hình lưỡi liềm trên cổ ra, sau khi gắn mảnh đá nhỏ này vào trong đó thì hắn lại đeo vòng cốt thú vào cổ lại. Lúc đeo vào, vị trí mảnh đá nhỏ đó nằm ở ngay ngực hắn, cảm giác ấp áp càng rõ hơn.
- Về nhà!
Tô Minh sải bước đi về khu vực có ánh lửa chớp lên kia, nhanh chóng chạy tới. Lúc này hắn không chú ý tới một việc, mảnh đá nhỏ ở ngay ngực hắn bỗng nhiên tản phát ánh sáng yếu ớt một chút, rồi đạo ánh sáng đó biến mất đi chỉ trong chớp mắt.
Càng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma/2050115/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.