Đại La là quốc gia thịnh vượng nhất và có lãnh thổ lớn nhất hiện nay.
Trong triều, nông nghiệp và thương nghiệp phát triển mạnh mẽ, kinh tế phồn vinh, còn đối ngoại, “quân Bất Dạ” của Đại La có sức chiến đấu vô song, uy danh hiển hách, chấn động xa gần.
Hai mươi năm kể từ ngày lập quốc, bất cứ nơi nào có vó ngựa của quân Bất Dạ đặt chân đến, đều được đặt quốc kỳ của Đại La, trở thành một phần của quốc thổ.
Cả triều đình và dân chúng đều biết, một nửa uy danh mà quân Bất Dạ có được đều nhờ vào chủ tướng ——
“Bất Dạ Hầu”, Phong Nghiệp.
—
Vương triều Đại La đóng đô ở Phong Kinh, lầu Niêm Hoa chính nơi trăng hoa nổi tiếng nhất Phong Kinh.
Hiện tại mới qua giữa trưa, vẫn chưa đến giờ đón khách.
Tạp dịch trong lầu đang vẩy nước quét nhà, còn các mỹ nhân vừa ngủ trưa mới thức dậy, tất cả đều đang uể oải dựa vào lan can nghỉ ngơi, thỉnh thoảng tán gẫu về những giai thoại trong kinh đô.
Chẳng biết là ai nhắc đến “Bất Dạ Hầu” trước.
“Nhắc mới nhớ, vị kia về kinh đã một năm rồi nhỉ, ấy thế mà hình như không có chút động tĩnh gì?”
“Đúng thế. Trước đây khi Bất Dạ Hầu hồi kinh, trong kinh đô lòng người bàng hoàng, thậm chí ta còn tưởng rằng sau khi hắn về kinh sẽ khơi dậy một trận gió tanh mưa máu, ai ngờ lại an phận như vậy —— Hình như còn chưa từng lộ mặt.”
“Lẽ nào lời đồn đều là giả?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma-khuc-tieu-khuc/3324540/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.