Thân là cận đại trưởng lão, kiêm cuồng tín của tiểu sư thúc tổ, phản ứng đầu tiên của Viên Thương Lãng chính là —— 
‘Yểm Ma to gan, bị bắt vào Huyền Môn mà vẫn không biết ăn năn hối cải, dám dùng thủ đoạn Yểm Mị để gây chia rẽ lòng người. Thật nực cười! Đệ nhất nhân dưới Thiên Môn sao có thể bị ngươi mê hoặc được chứ!?’ 
Viên Thương Lãng có thể lấy toàn bộ liệt tổ liệt tông và bài vị của các sư tổ Huyền Môn ra thề, trong lòng của ông thật sự nghĩ như vậy. 
Nhưng chẳng biết tại sao lại chẳng thể thốt ra khỏi miệng, mà chỉ có thể quay đầu nhìn sang Lận Thanh Hà. 
Tiểu sư thúc tổ quả nhiên là tiểu sư thúc tổ. 
Bị một đại ma thượng cổ bôi nhọ bằng lời lẽ tục tĩu, vậy mà y vẫn giữ nguyên vẻ mặt khi mới bước vào, không phân biệt được đó là thờ ơ hay là ung dung. 
Nếu có chút thay đổi, phải chăng chỉ có ánh mắt hơi rủ xuống chút thôi. 
Dường như y vừa nhẹ nhàng thở dài. 
“Bắt ngươi, không phải chủ ý của ta.” Lận Thanh Hà nói. 
Yểm Ma nở một cười vừa yêu kiều vừa tàn ác: “Vậy ngươi định làm gì, thả ta ra à?” 
“Ngươi làm vô số điều ác, hậu thế khó dung thứ. Ta có thể tha cho ngươi, nhưng Huyền Môn không thể.” 
“Vậy ngươi dùng một kiếm chém chết ta, trừ hại cho chúng sinh đi…!” Cuối cùng nữ nhân không nhịn được cười, vẻ mặt hung ác, nghiến răng nghiến lợi. 
Lận Thanh Hà im lặng. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma-khuc-tieu-khuc/2698599/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.