Áng mây của Huyền Môn sơn cốc mềm mại, bãi cỏ tháng tư cũng mềm mại. Khi giẫm lên sẽ mang đến cảm giác mềm đến mức khó lòng đứng vững, sắp ngã xuống.
Thời Lưu không biết dưới đám mây là gì, trong lòng nàng rất sợ, càng lúc càng sợ. Nếu sau lưng không dựa đám mây có hình dạng thân cây, vỏ cây thô ráp cọ vào xương bướm, nếu không phải sau lưng có một cánh tay, những ngón tay rắn chắc như nhuyễn ngọc (*) đỡ lấy sống lưng hơi run rẩy của nàng, có lẽ chân nàng đã mềm nhũn đến mức ngồi sụp xuống.
(*) Nhuyễn ngọc: Nephrite hay còn được gọi là ngọc bích, là một biến thể của actinolit trong nhóm amphibol giàu magie và calci.
Mặc dù lúc này đã miễn cưỡng đứng vững, nhưng nàng vẫn muốn trốn ra đằng sau, vì nàng không quen với sự gần gũi khiến hơi thở và nhịp tim hỗn loạn như thế này.
Nhưng có người không cho phép.
Ma không cho phép.
Thế nên, ý nghĩ lùi lại vừa bén rễ, thiếu nữ đang bị hắn đè lên thân cây, khi chỉ vừa lộ ra một chút dấu hiệu muốn tránh né, nàng đã bị ma phát hiện ra.
Hắn cố ý che mắt nàng lại, khiến nàng hoang mang, nhưng khi nàng lúng túng đến mức muốn tránh né thì hắn lại không cho.
Có lẽ là để trừng phạt, hắn khẽ cắn đầu lưỡi của thiếu nữ, khi tiếng nức nở vì đau chưa kịp bật ra khỏi đôi môi thì đã bị hắn chặn lại, ngay cả âm điệu và hô hấp rối loạn của nàng cũng bị nuốt xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma-khuc-tieu-khuc/2698588/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.