Nếu so với cắt một miếng thịt trong lòng cô... thì phải đau hơn gấp trăm ngàn lần.
Thời Vũ ngồi dựa vào vách tường thật lâu, trước mắt dần dần bị những giọt lệ làm cho mờ đi, hốc mắt không chịu được mà trở nên đau nhói. Cơn đau lan tràn trên sống lưng, mãi cho đến khi cả người cũng bắt đầu đau nhức.
Không biết đã ngồi suốt bao lâu, đến cả chân cũng bắt đầu tê cứng thì Thời Vũ mới bám vào vách tường để đứng dậy thật chậm rãi, vẻ mặt chết lặng, bước vào phòng tắm.
Trong kính, là một gương mặt thất hồn lạc phách.
Cô cởi quần áo ra, trên lưng đã xuất hiện một mảng bầm tím rất đáng sợ.
Thời Vũ bước từ từ vào bồn tắm, cả người ngâm ở trong nước, đôi tay ôm chặt lấy đầu gối, ánh mắt vô hồn nhìn vào vách tường gạch men sứ trắng tinh ở trước mặt rồi ngẩn ngơ, nước mắt lại một lần nữa lăn dài trên gò má, rơi tí tách vào bồn nước ấm.
Có thể nói, đây là lần chật vật nhất của Thời Vũ trong suốt 27 năm cuộc đời.
.......
Một đêm trôi qua.
Sáng sớm, lúc Thời Vũ từ trên lầu bước xuống, vừa liếc mắt một cái đã thấy Diệp Thanh Linh ngồi trên bàn ăn, đang vừa cười vừa nói gì đó với bà ngoại.
Nghe thấy âm thanh của Thời Vũ, ngón tay đang cầm muỗng của Diệp Thanh Linh chợt đóng băng trong nháy mắt rồi lại trở lại như bình thường, cô quay đầu lại nhìn Thời Vũ, cười: "Chị, buổi sáng tốt lành."
Thời Vũ giật mình, trên mặt cô có chút mệt mỏi, hiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ma-khong-duoc/1013072/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.