Sau khi Trịnh Xương Hầu quậy ra một trận ngoài ý muốn như vậy, thu hoạch lớn nhất đối với Đoạn Thiên Môn chính là cuối cùng cũng biết được sư phụ của môn chủ là ai.
Vân Trung Tử tại Xiển giáo quả thực chỉ là một nhân vật ngoài lề, trên danh sách xuất hiện của quần tiên Xiển giáo trong trận chiến Phong Thần, dòm tới dòm lui cũng chẳng thấy vị thần tiên này lên sàn được mấy lần, xem ra cái vỏ bọc Đông Hải Tán Tiên này cũng không phải mới được tạo ra từ ngày gặp gỡ Trường Thừa. Tùy tiện phỏng đoán một chút, có lẽ là năm đó Vân Trung Tử chuồn êm được ra ngoài, đi ngang qua Nhân gian, chợt phát hiện được một đứa trẻ nào đó chính là Cổ thiên thần chuyển thế, ngó kỹ lại liền giật mình nhận ra đó còn là vị hàng xóm trước kia ngụ bên cạnh núi Côn Lôn nhà mình – Trường Thừa, vì thế tiện tay dắt trộm dê, à không, là tiện tay dùng thóc gạo và lợn rừng để mua lại mang đi.
Trịnh Xương Hầu kinh hãi bật thốt ra tên của ông ta, ngược lại cũng không khiến cho bao nhiêu người chú ý.
—— điều này vốn chẳng có gì là lạ, cho dù là phàm nhân, những người trần mắt thịt chẳng có chút bản lĩnh nào, cũng thuộc làu làu tên tuổi của từng danh nhân lịch sử, mà danh hào ở Tu Chân giới lại kỳ kỳ quái quái, những người vừa nghe tên liền có thể liên tưởng đến thượng tiên Xiển giáo Vân Trung Tử năm đó cũng không nhiều.
Thái Nhạc kiếm tiên lại là một ngoại lệ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-lui-nhan-gian-gioi/1336194/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.