*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Không nhận không nhận!"
Con yêu tu mở sòng đặt cược lắc đầu như trống bỏi, thái độ cực kỳ kiên quyết: "Mấy thứ như lò luyện đan không phải là ngoại tệ mạnh*, mọi người thiếu tiền thiếu pháp bảo thiếu vật liệu thậm chí là thiếu đồ đệ, nhưng có ai lại muốn lấy lò luyện đan đâu? Thứ của nợ đó bọn ta không biết dùng!"
*Ngoại tệ mạnh: có giá trị quy đổi nhiều hơn đồng tiền khác, phạm vi sử dụng rộng rãi, ít chịu ảnh hưởng của tỷ giá đồng tiền khác, vd: USD.
Con bạch hạc kia trăm triệu lần không thể tưởng tượng được mình lại nhận về một câu như vậy, nhất thời giương cánh đứng đực mặt ra đó.
Cả lũ yêu tu bên cạnh thế nhưng còn liên tục hùa theo, thậm chí ngay cả tâm trạng liếc nhìn số tiền đặt cược cũng không có:
"Cái thứ như lò luyện đan chỉ có thể đem bán cho Nhật Chiếu Tông thôi, mà chưa kể là còn bị ép giá thê thảm nữa kìa! Hơn nữa chúng ta cũng không có bao nhiêu hiểu biết về chất lượng lò luyện đan, cho nên không thể tính ra được giá trị thực tế, vậy thì biết đánh cược như thế nào? Không được không được, muốn cược thì đổi thứ khác có giá trị tương đương đi!"
Bạch hạc dùng cánh vỗ cái bẹp xuống đất, bật thốt: "Vậy còn pháp bảo do chính tay bần đạo chế tạo thì sao?"
Pháp bảo do đích thân thượng tiên Xiển giáo luyện ra đấy!
Điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-lui-nhan-gian-gioi/1336189/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.