Có cọp! Cứu mạng, là cọp đó..."
Động tĩnh Đỗ Hành tạo ra lúc chém gãy rừng cây đã kinh động đến du khách và nhân viên quản lý tại làng nghỉ dưỡng gần đó, bọn họ xách theo đèn pin tới đây kiểm tra, đêm nay không có ánh trăng, những bóng người thấp thoáng lay động trong rừng cây như ẩn như hiện. Vào lúc chúng tiên còn đang kinh hãi chưa thể thốt nên lời, mấy ánh đèn pin công suất lớn đã lia tới, đúng lúc rọi thẳng lên người Cùng Kỳ.
Cái con Cùng Kỳ nhát cáy kia lúc này đây đã thu cánh vào, nhìn từ xa không phải rất giống một con cọp cực lớn hay sao?
Về phần bạch hạc? Phàm nhân không thể thấy được.
"Lư Sơn có cọp đấy!"
"Đừng sợ, có phải là từ sở thú chạy ra không? Báo cảnh sát đi!"
"Đồ ngu, lo chạy trước đã..."
Nhóm du khách hoảng sợ kêu to, cuống cuồng tháo chạy về phía sau, trong lúc lộn xộn, không biết là đèn pin của ai bị hất văng ra, vừa vặn chĩa lên trời, rọi trúng chúng tiên đang lơ lửng phía trên rừng cây.
Những người này, phần lớn đều là mặc áo choàng dài màu trắng, y phục dài thượt phủ xuống tới tận bàn chân. Ở phía ngoài cùng, ngược lại có ba người mặc quần áo bình thường, trong đó có một người đặc biệt béo, ánh đèn pin vừa lúc chiếu lên khuôn mặt vặn vẹo cứng ngắt của người đó, làm lộ rõ sắc mặt xanh mét, thân thể người nọ không ngừng run rẩy một cách lặng lẽ mà quỷ dị, mũi chân cách mặt đất hơn một thước, cứ như vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-lui-nhan-gian-gioi/1336173/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.