"Cạch!"
Cây phất trần lúc trước từng bị Thiên lôi đánh ra vết nứt của Bạch Thuật Chân Nhân chính là thứ đầu tiên "hy sinh oanh liệt", từ tầng mây phía trên truyền đến uy áp to lớn như Thái Sơn, quả thực là chưa nói tiếng nào đã vội đánh phủ đầu. Bạch Thuật Chân Nhân cố gắng không đau xót vì pháp bảo đã bị hủy nữa, liều mạng kéo đại trưởng lão Nhật Chiếu Tông lui về phía sau, người sau tay ngắn chân ngắn, từ lúc bắt đầu đã đứng không vững mà nằm úp sấp luôn trên đất.
"Tiêu rồi, lần này tiêu thiệt rồi!" Khai Sơn Phủ vốn là binh khí, cho nên cũng vô cùng nhạy cảm với sát khí, gã lập tức cảm nhận được cơn lửa giận hừng hực này mang theo uy áp cực kỳ đáng sợ, vị thần tiên qua đường kia cứ như đã ôm một bụng tức từ trước, hậu quả của lần giận chó đánh mèo này quả thật là không cần nghĩ cũng biết.
Gã quyết đoán ôm đầu ngồi sụp xuống đất.
Đánh thắng được thì đánh, đánh không được thì trốn, binh khí cũng đâu có tôn nghiêm thắng thua gì để mất đâu.
Thẩm Đông bị thứ sát khí này chấn động đến mức liên tục lùi về phía sau, may thay sau lưng hắn chính là Đỗ Hành, nhờ vậy hắn mới không bị chèn ép đến ngã lăn quay.
Dư Côn cứng họng, đầu tiên là kinh hoàng, sau đó biến thành kinh hỉ, liếc mắt nhìn sang Đỗ Hành một cái, đáng tiếc Đỗ Hành vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh, những người khác thì đều luống cuống tay chân, hoàn toàn không ai chú ý tới hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-lui-nhan-gian-gioi/1336125/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.