"Tu Chân giới gặp phiền phức lớn rồi."
"Cái gì?"
Thẩm Đông chả hiểu mô tê ất giáp gì ráo, có lộn không đó, hắn chỉ mới làm xong ca đêm rồi chạy về nhà đắp chăn ngủ một giấc mà thôi, sao tự nhiên thức dậy liền nghênh đón tận thế cái một luôn vậy? Này chắc là mơ thôi đúng không!
Đỗ Hành từ bên cạnh Thẩm Đông đứng dậy, ngón tay men theo vách tường, dọc theo những lằn hoa văn kỳ quái mà vuốt một lượt, những khe hở trên đó lập tức lập lòe kim quang, rất nhanh sau đó, cảnh sắc bên ngoài cửa sổ thủy tinh liền trở nên mông lung mờ ảo, cuối cùng cứ như bị sương mù che khuất mà hoàn toàn biến mất, hiển nhiên toàn bộ căn phòng đều đã cắt đứt liên hệ với bên ngoài.
Thẩm Đông hất văng cái chăn trên người, để chân trần đi xuống phòng bếp, lần mò nửa ngày mới tìm được vòi nước, lập tức nghĩ đến một vấn đề cực kỳ quan trọng, với cái kiểu trang hoàng này của giới Tu Chân, vậy ổ điện có được lắp vào không đây?
Ặc, thôi thì, dù sao hắn cũng đã được đả thông kinh mạch hội tụ linh khí đầy đủ, uống chút nước lã vào chắc chẳng có vấn đề đâu.
Hắn tiện tay cầm lên một ly rượu bằng đồng chỉ có ba chân, mang theo kiểu dáng cổ xưa, sau đó vặn nước rót vào, hớp một ngụm lớn rồi chuẩn bị hỏi Đỗ Hành rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, kết quả nước vừa vào miệng, Thẩm Đông liền lập tức sửng sốt.
Cái gì, sao nước lại có mùi rượu vậy, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-lui-nhan-gian-gioi/1336112/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.