*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Siêu thị Sơn Hải là điển hình của loại hắc điếm ba tháng không khai trương, vừa khai trương thì phải kiếm đủ ba năm.
Tuy rằng hô hào là hàng hóa giảm giá đặc biệt, nhưng đó là bởi vì bình thường không ai thèm để mắt tới, dù có hét giá gấp mười lần cũng chẳng hề hấn gì. Môt món hàng tốt, nếu như không ai giành giật với bạn, bạn sẽ phân vân xem có nên tiêu tiền vào nó không, rồi lại lần lữa cân nhắc giá trị hàng hóa cùng ưu nhược điểm của nó. Nếu lúc bạn đang do dự lại nhìn thấy bên cạnh có một đám người rầm rập chạy tới định tranh giành món hàng đó, bạn có còn tiếp tục lưỡng lự nữa hay không?
Mua trước rồi nói tiếp!
Chỉ cần có lợi cho bản thân, nói kiểu gì thì bạn cũng sẽ cảm thấy mình vớ bở rồi! Hoặc ít nhất cũng là —— dù sao thì cũng đang cần dùng, mua nhiều chút chắc không sao đâu, giá rẻ như vầy không mua thì phí.
Mỗi người đều cảm thấy mình vừa chiếm được lợi từ siêu thị, nhưng thật ra là siêu thị đã chiếm lợi từ bạn, từ đồng tiền rút ra trong ví của bạn. Mớ kiến thức marketing này là do Dư Côn học được từ phàm nhân, lão đặc biệt yêu thích việc tổ chức lễ mua sắm, hoặc là lập ra các hoạt động rút thăm trúng thưởng để thúc đẩy lượng tiêu thụ.
Trong siêu thị Sơn Hải không cho phép sử dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-lui-nhan-gian-gioi/1336107/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.