*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mà khỏi quan tâm đó là mùi thịt nướng hay là mùi Channel No.5 đi, con chó dữ phía sau cũng cứ như vừa cắn thuốc mà tru lên, hăng hăng bổ nhào về phía trước, chỉ có đồ ngu mới không lo chạy, vì thế tốc độ cực hạn lại được nâng lên một tầm cao mới, cái chân ngắn cũn của Thạch Lưu bị vấp một cái, phát ra tiếng kêu đầy thảm thương.
Nó lăn tới lăn lui trên mặt đất, hòng tránh né bị người ta giẫm đạp.
Cuối cùng, nó lê lếch cái thân thể dính đầy bụi đất lồm cồm bò dậy, Thẩm Đông rơi rớt ở vị trí chót nhất bỗng nhiên nhanh trí, xách đám lông sau gáy nó lên. Vì thế Đào Khuyển miệng đầy nước dãi, cứ thế lướt qua bên người Thẩm Đông, chẳng thèm ngoảnh lại mà tiếp tục dí sát theo kẻ thứ hai từ dưới đếm lên là Trì Mậu.
Thẩm Đông chống đầu gối, sau đó liền ngồi bẹp ra đất.
Nhìn phía trước bụi mù cuồn cuộn, kẻ kêu người khóc, tâm tình của hắn bỗng dưng sáng sủa hẳn lên.
Nhóc ly miêu dựa cả người vào lòng Thẩm Đông, có chết cũng chẳng chịu nhúc nhích thêm chút nào nữa, Thẩm Đông cầm móng trước của nó lên, vừa buông ra thì liền xụi lơ, hắn liền nắm lông buộc nó ngẩng đầu lên, đến lúc thả ra cũng lại ỉu xìu xuống.
"Này, mày cũng đâu có sợ con chó đó, tại sao còn chạy theo làm gì?"
"Liu~" là sợ bị mấy người giẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-lui-nhan-gian-gioi/1336078/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.