Đây là một cái thẻ màu vàng kim, kích cỡ và độ dày đều giống như mấy cái thẻ bình thường khác, vào thời đại mà việc sử dụng các loại thẻ đều trở nên thịnh hành này, cái thẻ này trông lại chẳng thu hút chút nào, vừa không có LOGO bắt mắt, cũng chẳng có hoa văn đẹp đẽ gì, ở mặt trên thẻ có in "Siêu thị Sơn Hải", góc trái phía dưới còn có một dòng "Canh 22", dám cái này là số hiệu của thẻ hội viên lắm à.
*Canh: chi thứ bảy trong
Thẩm Đông lèm bèm rồi lật qua mặt sau của thẻ, sau đó trợn tròn mắt nhìn năm chữ ngay ngay ngắn ngắn bên trên chừng mười phút.
—— cầu lui Nhân gian giới.
Sao mà mỗi chữ hắn đều biết, nhưng lúc đem ghép lại với nhau lại chẳng hiểu mô tê gì thế này?
Bình thường trên thẻ hội viên của siêu thị đều là mấy chữ giảm bớt chi phí, tăng cường giảm giá này nọ mà, cho dù là do bên nhà in thiết kế, cũng đâu có cái kiểu lập dị thế này. Còn số điện thoại đâu? Địa chỉ siêu thị đâu? Sao không có cái gì hết trơn vậy nè?
"Đây là thẻ hội viên của Siêu thị Sơn Hải, ở giới Tu Chân... à, tại thế giới của chúng tôi, thứ này có thể xem như một loại giấy căn cước." Đỗ Hành rút cái thẻ từ trên tay Thẩm Đông đang đứng ngu người ra, kê sát vào chỗ quét hình trên máy thu ngân, trên màn hình liền hiện ra một hàng chữ.
"Số dư khả dụng: 0"
"Tất cả thẻ hội viên đều như vậy, tài sản của chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-lui-nhan-gian-gioi/1336057/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.