Đi vào phòng học, Tân Thuần thấy Lậm Dực vọt vào lớp, ngay cả cặp sách cũng chưa buông, liền thở hổn hển hỏi Tân Thuần.
“Tân Thuần, sao ngay cả Hội trưởng Hội học sinh mà ngươi cũng quen vậy?”
Ân, phải nói sao đây? Đúng rồi.
“Ngày khai giảng ta không cẩn thận ở trên cầu thang đụng trúng hắn.”
Nói như vậy cũng đúng đi.
“A! Tân Thuần, ta không ngờ nha. Bình thường nhìn bộ dáng ngươi ngốc ngốc như vậy, ngươi sao có thể ngay ngày đầu tiên khai giảng mà như vậy, không nên đâu!”
Lâm Dực cuối cùng cũng biết nguyên nhân. Cũng không tái phiền Tân Thuần.
“Đúng rồi, ngươi không sao chứ?”
Cái gì mà có sao với không sao? Tân Thuần trừng mắt liếc Lâm Dực một cái.
“Lão Đại, ngươi cho là tất cả mọi người đều giống ngươi lúc nào cũng rảnh rang đi trả thù sao.” (ban đầu e cũng nghĩ zậy mừ)
“Vậy là tốt rồi. Bằng hữu mà, lo lắng cho kiếp sống trung học của ngươi mà thôi.”
Lâm dực nhún nhún vai.
“Ngươi không có việc gì là tốt rồi.”
Tân thuần không trả lời Lâm Dực. Lâm Dực chính là không có việc gì cũng loạn lo lắng người khác. Tân Thuần còn chờ mong buổi chiều sinh hoạt Câu Lạc Bộ, Quý Anh Diễm có thể dạy hắn cửa thứ hai mà.
Không được, buổi chiều nhất định trước tiên phải biểu diễn cửa thứ nhất một chút, bằng không Anh Diễm có thể sẽ không tin. Người có khả năng lý giải và mau hiểu như ta rất hiếm mà ! Chỉ cần một ngày là học xong cửa thứ nhất .
Nếu Tân Thuần không nhắc tới vụ biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-lac-bo-sac-lang/1311185/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.