Nhận được điện thoại của Tiểu Chiêu, tôi lắp bắp kinh hãi, bề ngoài có vẻ chúng tôi thân nhau, nhưng kỳ thật tôi còn không biết cách liên lạc với hắn, cuộc điện thoại này là lần đầu tiên hắn gọi cho tôi.
Một thanh âm xa lạ từ ống nghe truyền đến khiến tôi không thể nhận ra ngay giọng Tiểu Chiêu. Dãy số biểu hiện đây không phải là một số điện thoại cố định. Nghe tạp âm ồn ào xung quanh, cùng với thỉnh thoảng tín hiệu không tốt, tôi đoán Tiểu Chiêu đang ở trong buồng điện thoại gọi cho tôi.
Suy đoán của tôi không sai, chào hỏi xong, câu thứ hai của hắn là, "Hoan Hỉ, chú đang ở buồng điện thoại công cộng cạnh bệnh viện, cháu có thể lại đây được không? Tiểu Vũ, ý chú là Khương Hạo Vũ, đang ở trong bệnh viện."
Tôi nghe xong mà muốn ngất, Tiểu Chiêu gọi Khương Hạo Vũ là Tiểu Vũ? Quan hệ của bọn họ đã thân mật như vậy sao? Chờ một chút, đây không phải trọng điểm! Bệnh viện? Khương Hạo Vũ ở bệnh viện?
Thở hồng hộc mà chạy tới bệnh viện, Tiểu Chiêu đang đứng đợi ngoài hành lang, sắc mặt tái nhợt. Tôi thật sự hoài nghi người sinh bệnh phải là hắn mới đúng.
Hắn cầm di động, vẻ mặt kích động mà nói gì đó, thấy tôi đến mới vội vàng cúp điện thoại.
Tôi nhìn điện thoại của hắn, trong lòng nghĩ thầm: việc gì phải thần bí như thế, còn không dùng điện thoại của mình gọi cho tôi. Nhưng lại nhớ đến lời dặn của Thư đại tiểu thư, tuyệt đối không được dại dột hỏi han hắn gì hết, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-thu-trien-nhan-to-la-thuong-hoan-hi/196206/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.