Trời chạng vạng đã sớm không còn thấy thái dương, nhưng ánh mặt trời vẫn còn hiu hắt, xuyên thấu qua cánh cửa sổ của căn hộ tầng thứ 22, từ nơi đó nhìn ra ngoài có thể thấy ánh nắng ban chiều đằng xa xa, giữa không khí ô nhiễm nơi thành thị mà có thể thấy được cảnh này càng làm tăng thêm vẻ hừng hực khí thế.
Tôi vươn người, mắt liếc nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường, hơn 7h, vẫn chưa đến giờ a. Đứng lên giãn gân cốt một chút, sẵn tiện chạy tới cửa sổ, nhìn xuống phía dưới, quả nhiên ngoài đường xe cộ đã đông, chen chúc nhau chật như nêm cối, giờ phút này mặt đường cứ như biến thành bãi đỗ xe di động, nhìn những hàng ô tô không cần biết nhãn hiệu giá cả thế nào đều phải đứng im bất động một chỗ trên đường, tôi có chút muốn cười trên nỗi đau của người khác, khóe miệng không tự chủ được mà khẽ nhếch lên.
"Thường Hoan Hỉ, tâm tính gì kì vậy a? Thấy kẹt xe rất vui phải không?" Một thanh âm bất mãn vang lên, đó là bạn cùng lớp kiêm đồng sự, kiêm sếp Ngô Hiểu Mai của tôi, nhà nàng gần đây, khi tan tầm thì nàng thường hay bắt tắc xi về nhà, nhưng không may lại bị thương, nàng bị một gã nào đó không biết thương hương tiếc ngọc đụng phải khiến nàng bị trặc chân, đành phải bò lại vào văn phòng tĩnh dưỡng và chờ bạn trai tới đón, cho nên lúc này cũng giống tôi, không phải gia nhập vào dòng xe chật cứng dưới lầu.
Toàn bộ văn phòng tràn ngập một mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-thu-trien-nhan-to-la-thuong-hoan-hi/196191/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.