Quay đầu lại, ánh đèn hắt vào mặt Thư Triển Nhan, người này thật sự đã ở cùng tôi nhiều năm như vậy sao? Nếu có một ngày chia lìa, không, sẽ không bao giờ chia lìa, nàng vẫn còn ở cạnh tôi. Giờ phút này tôi vẫn còn có thể nghe thấy hơi thở, cảm thụ sự ấm áp của nàng.
Tôi vươn tay, trộm nắm lấy tay Thư Triển Nhan, cảm thấy thực an tâm. Nàng, Thư Triển Nhan, từ khi 14 tuổi đã bắt đầu ở cạnh tôi, và tôi hi vọng nàng cũng sẽ làm thế đến suốt đời. Nghĩ mãi tôi ngủ thiếp đi.
Buổi sáng khi tôi tỉnh lại, Thư Triển Nhan đang sửa sang lại văn kiện của mình. "Thường Hoan Hỉ, hôm nay tôi phải lên tòa, trên bàn có bữa sáng, ăn xong đi làm a, tôi đi đây." Nàng nói xong đóng cửa lại, vội vàng đi làm.
Tôi chạy vội về phòng, thay quần áo, bắt đầu nghĩ đến chuyện tối qua, không đúng, phải là rạng sáng hôm nay. Hô, Thư Triển Nhan nàng cái gì cũng biết, có gì nàng không biết không nhỉ?
Ngoan ngoãn ngồi ăn bữa sáng Thư Triển Nhan mua, tay nghề nấu ăn của nàng rất bình thường, nhưng lại hay mua đủ loại đồ ăn, ví như "bread talk", theo như nàng nói thì một lần đi dạo phố, nàng bị mùi của nó hấp dẫn, liền mua một đống về. Thư tiểu thư là mẫu điển hình của việc xài tiền như nước, hoàn toàn không lo lắng việc nhà chúng tôi chỉ có hai người, không thể ăn hết đống bánh mì đó được, rất lãng phí a.
Nhưng bánh mì có tên cũng rất thú vị, bánh mì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-thu-trien-nhan-to-la-thuong-hoan-hi/1360697/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.