Cốc cốc cốc!
Ba tiếng muộn thanh vang lên đánh tỉnh người trên giường.
Diêm Hàn mở mắt ra, muốn ngồi dậy nhưng người kia lại ôm chặt lấy anh không buông.
Bất đắc dĩ anh phải ôm cậu theo.
Anh cũng không rõ mình ngủ lúc nào nhưng bây giờ đã là mười hai giờ, lúc thi xong là mười giờ rưỡi.
Cạch.
Bên ngoài đứng hai người.
Một nam nhân trung niên xa lạ tầm bốn mươi, trên tay xách theo hòm y tế, người kia là Diêm Phong.
Hai người bên ngoài nhìn thấy anh ôm một người đi ra mở cửa thì sững sờ, rồi cũng nhanh chóng tỉnh lại.
" Bác sĩ chuyên trách vốn ở Đế trạch nên bây giờ mới đến, vì Lam Từ..."
Diêm Phong muốn giải thích lý do đến muộn, Diêm Hàn cũng hiểu nên gật đầu.
Anh bế Lam Từ đi vào trước, hai người kia cũng theo vào.
Cạch.
Diêm Phong đi sau đóng cửa.
Diêm Hàn ngồi trên giường, vốn anh muốn để cậu nằm xuống nhưng cậu nhất định không chịu, từ đầu chí cuối mắt đều không mở nhưng cứ anh dùng sức kéo cậu ra là cậu lại gòng mình lên, sức lực toàn thân cứ như để dùng cho việc này vậy.
" Không cần kéo cậu ấy ra, hỏi một chút, từ lúc biến đổi đến giờ là bao lâu rồi?"
Nam nhân trung niên đứng bên cạnh nhìn, dù thấy tình huống này rất quen nhưng cũng phải hỏi lại, từ đầu đều không chạm vào Lam Từ một cái.
" Tháng mười năm ngoái."
Diêm Hàn sờ sờ mặt Lam Từ, nhẹ giọng nói.
Nam nhân trung niên gật gù, cũng được gần nữa năm, đủ lâu.
" Lần phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-o-khong-toi-la-a/877205/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.