Thẩm Khiêm cũng phải hô ngu ngốc khi nhìn thấy cái tin Neil Ian bị trực xuất khỏi hoàng thất.
Hắn vốn nghĩ Neil Ian này cũng có thể giúp hắn một tay mà xử lý Diêm Hàn, ai biết một cọng lông của Diêm Hàn còn chưa sờ tới đã tự đưa thân vào hố lửa, đốt cháy mình luôn.
Nhưng mà...
Thẩm Khiêm ngẫm nghĩ một lúc, khoé môi lại nhếch lên một cách âm hiểm.
Neil Ian kia chắc bây giờ hận hai người kia lắm đi, hoàng thất dù khai trừ Neil Ian nhưng cũng không thật sự bỏ mặc, mà Neil Ian cũng có chút tài cán, nếu cậu ta muốn trả thù thì sẽ lợi dụng điểm này, hắn cũng có thể góp một tay giúp cậu ta, có trách nhiệm gì cũng có cậu ta gánh.
Thẫm Khiêm nghĩ đến đẹp, bắt đầu nghĩ nên làm sao tiếp xúc với Neil Ian.
Khắp nơi sóng ngầm mãnh liệt, Lam Từ lại ngủ đến chiều tối mới tỉnh lại.
Trong phòng đã có chút mờ tối, ánh mắt còn chưa thích ứng được nên cậu đưa tay lần mò trên giường, chạm đến một thân thể ấm nóng, khoé miệng đã nhếch lên, lăn một cái chui vào lòng nam nhân, cả người quấn lên, đầu dụi dụi không ngừng, chẳng khác gì chú cún con làm nũng chủ nhân.
Diêm Hàn cũng bị cậu dụi đến tỉnh, ở trên mông tròn bóp một cái.
Lam Từ còn chẳng chịu thôi, ngửa đầu há miệng gặm môi nam nhân, loạn cắn không ngừng.
Nam nhân cũng bị cậu chọc cười, đè cậu xuống mà hôn lên.
Lam Từ hai tay ôm cổ nam nhân, hai chân thì quắt lên eo hông hữu lực, đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-o-khong-toi-la-a/877203/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.