Mấy ngày sau đó cậu đều gọi về hỏi thăm cha mình, cũng không biết ông có giấu cậu hay không mà đều bảo là không có.
Lam Từ cũng không biết làm sao, mà những bài kiểm tra nhỏ sau kỳ nghỉ lại dồn dập đến, làm cậu không có thời gian để ý đến cái gì nữa.
Guồng quay của học tập cứ không ngừng xoay tròn, chớp mắt đã được một tháng, sắp tới lại đến đại hội thể thao, một hoạt động lớn của học viện, nhóm học sinh cao trung bọn họ còn tất bật hơn.
Cái hoạt động này mọi năm cậu chẳng tham gia, mà cũng chẳng có ai bắt cậu tham gia, nhưng vừa trải qua một kỳ nghỉ đông, mọi người xích gần nhau hơn, đám bạn cũng bắt đầu lôi kéo Lam Từ tham gia.
" Cậu có thể thi chạy ba trăm mét, một ngàn mét hay năm ngàn mét gì đó."
La Mộng nhìn Lam Từ mà liệt kê ra.
" Không phải năm ngoái đều có người tham gia sao, còn cần tôi nữa?"
Lam Từ không muốn đi.
" Năm ngoái chúng ta chỉ đứng hạng ba, năm nay phải đứng hạng hai, cậu chân dài cậu chạy đi."
La Mộng đặt mục tiêu cho lớp họ.
" Lớp chúng ta học thì giỏi chứ mấy cái đó đứng hạng ba là tốt lắm rồi."
Lam Từ vẫn không chịu.
" Giờ cậu có chọn không, hay để tôi quyết định luôn?"
La Mông cứng rắn nói.
Mềm không được thì cứng chứ sao.
" Chạy đường dài đi."
Lam Từ yếu ớt nói.
" Một cái nữa."
La Mộng làm tới.
" Vậy nhảy xa đi, chân tôi dài."
Lam Từ biết trốn không được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-o-khong-toi-la-a/877190/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.