" Cậu còn nợ tôi trà sữa."
Lam Từ không trả lời mà nhắc hắn.
Ngô Thiên bĩu môi, quay mông đi mất.
Đám người xung quanh bị tiết tấu vung tiền như rác của hai người làm cho câm nín.
Sau khi đem hai đôi giày họ mang đến bỏ vào túi do nhân viên đưa thì hai người lại mua tiếp một đôi nữa, cũng là chọn một cặp đi vậy mà mua.
" Sao đi đâu hai người cũng muốn đút cơm chó cho người khác hết vậy!!!?"
Ngô Thiên hú hét không thôi.
" Cậu cũng có thể!"
Lam Từ hất cằm lên với hắn, hơi hơi cố ý nhìn Diêm Phong phía sau.
" Đợi tôi tìm được sẽ đem ra cho cậu cũng trải nghiệm cảm giác bị đút cơm chó."
Nhưng Ngô Thiên lại không nhìn thấy ánh mắt này của cậu, chỉ hận hận mà nói.
Phía sau hắn, Diêm Phong nhìn cái ót lộ ra sau cổ áo của Ngô Thiên, ánh mắt có chút sâu thẳm.1
Lam Từ ở trong lòng cầu nhiều phúc cho Ngô Thiên rồi vui vẻ nắm tay Diêm Hàn chạy đi chỗ khác.1
Diêm Hàn nhìn cậu vui vẻ như vậy thì cười nhẹ.
Lần này đám người lại đến chỗ bán comple.
Lam Từ nhìn hàng vest phục trước mặt, đắn đo không thôi.
" Em đang chọn cho chú Lam?"
Diêm Hàn nhìn cậu một lúc thì hỏi.
Lam Từ gật đầu, sầu não nhìn anh.
" Cái này đi!"
Diêm Hàn cầm cái màu xanh rêu đen thẫm ra.
Hai mắt Lam Từ sáng lên.
Vóc dáng của Lam Mặc cũng không khó chọn, Diêm Hàn cũng không hỏi cậu size, cứ thế mà đóng gói một bộ comple bao gồm quần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-o-khong-toi-la-a/877182/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.