Diêm Hàn cũng bị câu hỏi này gợi lên hứng thú, đưa mắt nhìn Lam Từ.
Lâm Sơn cũng tủ nước nhìn cậu.
Lam Từ bị ba ánh mắt bắn phá đến hoảng loạn cả đáy lòng.
Cậu ở học viện là học bá lạnh lùng, ở trước mặt ba người lại nhỏ bé yếu ớt như vậy, thật là bi ai.
" Đúng vậy..."
" Không phải..."
Hai tiếng nói cùng lúc vang lên.
Lâm Sơn hứng thú nhìn Lam Từ.
Lam Mặc cũng nhìn cậu, mày cũng nhíu lại một chút.
Diêm Hàn nhìn cậu đổ cả mồ hôi lạnh mới không muốn ép cậu nữa lại bị câu "Không phải" kia làm cho vừa vui vừa bất đắc dĩ.
" Được rồi."
Anh kéo lấy tay cậu, trong mắt là sủng nịnh, chỉ cần cậu thừa nhận là được, bao giờ đủ dũng khí lại nói ra cũng không muộn.
Lam Từ giống như được cổ vũ khi nhìn vào đó, hít sâu một hơi, nắm lại tay anh.
" Là bạn trai của con, thưa cha."
Lam Từ nhìn cha mình, thở nhẹ nói.
Lam Mặc trầm mặc nhìn cậu, không khí có chút ***** ****.
" Được rồi, được rồi, hôm nay đóng cửa, ngồi xuống nói chuyện đi, hiếm đi tiểu Từ dắt bạn về chơi."
Lam Sơn phá vỡ không khí, tự chủ trương lật bảng hoan nghênh quý khách thành tạm đóng cửa.
Bên góc đông của quán có một bàn trà, từ chỗ này có thể nhìn thấy cửa ra vào, là nơi Lam Mặc hay ngồi, Lâm Sơn đi đến đó ngồi xuống.
Lam Từ nhìn cha mình rồi kéo tay Diêm Hàn đi đến đó, vừa ngồi xuống cái lưng đã căng thẳng, hai vai nhô lên, tư thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-o-khong-toi-la-a/877122/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.