Lam Từ bị đôi mắt kia nhìn đến run rẩy toàn thân, linh hồn cũng muốn bị hút vào trong đó.
Cậu cảm thấy, một khắc cậu nhìn thấy đôi mắt này, có những thứ đã được buộc định, trốn không thoát.
Đôi tay thoát khỏi giam cầm của Diêm Hàn, muốn sờ vào đôi mắt kia, xem thử nó có tồn tại thật hay không, hay chỉ là cậu hoa mắt.
Đôi mắt kia bị cậu sờ soạn có chút nheo lại, càng thêm đậm màu và sâu thẳm, chứng tỏ nó không phải ảo giác, mà là...
Ác mộng.
" Anh... Không phải người?"
Lam Từ ngơ ngẩn hỏi ra một câu... Rất...
" Phụt ha ha ha...!"
Diêm Hàn thiếu điều cười muốn ngã ngửa với cái ý tưởng đột phát lại quá phá hủy khung cảnh của cậu.
Đôi mắt sói màu lưu ly đậm màu kia bởi vì vui mà càng thêm đẹp đẽ... Cũng không đáng sợ lắm...
" Em bị tôi làm đến ngốc rồi?"
Diêm Hàn trán đối trán với cậu, cười trêu ghẹo.
" Hừ... Vậy anh là cái gì, đôi mắt đó là giả?"
Lam Từ biệt nữu ngửa đầu cụng cái trán thật mạnh lên trán anh, tức giận nói.
" Thuở xa xưa đế quốc Ian có một gia tộc mang huyết thống người sói..."
Diêm Hàn kể cho cậu nghe một câu chuyện cổ tích.
Đó là câu chuyện mà Ngô Thiên đã từng kể cho Lam Từ nghe lại bị cậu xem là chuyện cổ tích lừa người.
Hôm nay nghe Diêm Hàn kể chi tiết hơn, sống động hơn, tự nhiên Lam Từ cảm thấy thật mẹ nó dối trá.
Dối trá đến trên thân cậu luôn.
" Em tin không?"
Diêm Hàn hôn hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-o-khong-toi-la-a/248174/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.