Lam Từ bị Diêm Hàn kéo ra khỏi quán lẩu, một đường trở về học viện.
Từ phố ăn vặt đi ra Diêm Hàn sợ cậu vùng vẫy làm bị thương mình nên nắm cậu rất chặt, tới lúc vào được sân trường, xung quanh có chút tối lại không có người còn rộng rãi thì mới nới lỏng tay.
Lam Từ vừa được buông lỏng đã giằng khỏi tay hắn.
Diêm Hàn còn tưởng cậu sẽ làm mình làm mẩy, ai ngờ vừa lơi lỏng đã thấy tiếng gió xẹt qua.
Vụt.
Diêm Hàn hiểm hiểm mà né tránh cú đấm bất ngờ của Lam Từ, đôi mắt lưu ly có chút đậm hơn trong bóng đêm hơi mờ của ánh đèn đường.
Anh không ngờ cậu động thủ, mém chút là để cậu được lợi rồi.
Lam Từ đánh không được người lại càng thêm tức giận, đưa chân đá ra.
Diêm Hàn nhướng mày nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Lam Từ, bắt đầu thấy không đúng, anh đưa tay bắt lấy chân cậu, kéo lại gần.
Lam Từ mất thế cứ vậy bị anh ép sát vào người, không nhúc nhích được chân thì tay lại không an phận.
Diêm Hàn quyết đoán thả chân cậu ra, hai tay khoá chặt ra sau lưng Lam Từ.
Bởi vì quá gần, cái mũi của Diêm Hàn ngửi được một mùi hương không mấy hữu hảo từ trên người Lam Từ.
Sự bất tuân thể hiện rõ trong mùi hương khiến cho tin tức tố của anh không tự chủ được mà tràn ra trấn áp.
" A...!"
Tin tức tố trấn áp khiến Lam Từ có chút đau đớn mà rên lên.
" Em..."
Diêm Hàn có chút kinh ngạc đưa mũi lại gần cổ cậu.
Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-o-khong-toi-la-a/248169/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.