Buổi tối mấy hôm nay, Mạch Đinh đều tăng tiết thêm giờ, sắp thi rồi phải chạy nước rút, cậu hẵng còn canh cánh chuyện làm lớp phó học tập, có điều khiến cậu cực kỳ khó chịu chính là, bản thân thì ôm sách liều mạng tụng, An Tử Yến ở ngay bên cạnh lại chơi trò chơi trên máy tính, không phải An Tử Yến quấy rầy đến cậu, bởi vì An Tử Yến từ đầu tới cuối chẳng hề nói nửa câu .
“Này, cậu không ôn tập gì à?”.
“Đừng ảnh hưởng tới tớ.”.
“Tớ ảnh hưởng cậu? Cậu đang chơi trò chơi thì tớ có thể ảnh hưởng cái gì được?”.
“Ảnh hưởng tớ đánh boss.”.
Sách của Mạch Đinh bay vèo qua đập vào An Tử Yến, bị An Tử Yến bắt được, cầm sách lên xem, lại ném về: “Câu thứ ba làm sai.”.
“Thật hay giả? Tớ tin tưởng chắc chắn vào bản thân.” Mạch Đinh tiếp tục cầm sách nghiền ngẫm, An Tử Yến xem đồng hồ, đã nửa đêm rồi, hắn đứng dậy, đá đá Mạch Đinh: “Đi ngủ.”.
“Ừ, ngủ ngon.” Mạch Đinh ngay cả đầu cũng chẳng buồn nâng .
An Tử Yến nhăn mặt: “Quy định trong nhà là, tớ ngủ thì cậu cũng phải ngủ.”.
“Quy định ấy ở đâu ra vậy, sao tớ lại không biết.”.
An Tử Yến cúi thấp người, khiêng Mạch Đinh lên vai: “Vừa đặt ra.”.
“Cậu làm gì vậy, thả tớ xuống, đợi tớ làm nốt đã.”.
“Làm cái gì mà làm, đến lúc đó tớ giúp cậu gian lận là được.” An Tử Yến nói như thật, cái đó, hành vi này cực kỳ sai trái a .
“Ai, ai muốn cậu gian lận, cách thức tầm thường ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-to-van-yeu/1331690/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.