An Tấn và Ngô Hinh thấy An Tử Yến trước sau không chịu nhận sai, làm căng quá cũng không được, đành phải mời ông nội An tới. Ông nội tay cầm quải trượng, xuất hiện trong phòng An Tử Yến, đóng cửa lại. An Tử Yến đang dựa bên cửa sổ, quay đầu lại: “Ông nội, con chờ ông đã lâu.” Quả nhiên bố mẹ sẽ ra chiêu này .
“Chuyện của con ông nghe cả rồi.”.
An Tử Yến dìu ông nội ngồi xuống, không đợi ông nội mở miệng, An Tử Yến liền hỏi: “Ông nội, không phải ông cũng thấy con làm mất mặt nhà họ An đấy chứ, nếu ngay cả ông cũng tới khuyên con, đối với cái nhà này con chẳng còn hy vọng gì nữa?”.
Ông nội An vừa nghe vậy liền đau lòng thay An Tử Yến: “Vớ vẩn, con là cháu trai mà ông hãnh diện nhất, ông từ trước tới nay chưa bao giờ cảm thấy con làm gì mất mặt, ông hỏi con một vấn đề, con xác định với cậu trai kia?”.
“Chính là cậu ấy.”.
“Nhưng mà con chỉ ăn một quả trên cây táo, sao không thử những quả khác, biết đâu ngoài quả của cậu ta ra còn quả khác ngọt hơn thì sao?”.
“Con không thích ăn ngọt, đây đã là câu hỏi thứ hai của ông rồi.”.
“Nếu con đã trả lời như vậy, ông cũng không còn lời nào để nói nữa, chỉ bản thân cháu mới lựa chọn được con đường tốt nhất cho mình, cháu vui vẻ, ông cũng vui vẻ, con cái thằng nhóc này từ nhỏ đối với người khác luôn lạnh lùng, đối với mọi chuyện đều thờ ơ, ông già rồi, sống không được bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-to-van-yeu/1331646/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.