Lý Minh còn kém chút nữa quỳ xuống thỉnh tội với Mạch Đinh, nhưng Mạch Đinh vẫn nằm trên giường dùng chăn che kín đầu không nhúc nhích .
“Việc này toàn bộ đều do lỗi của tớ, tớ nào biết con đàn bà Chu Lệ cùng cô ả kia giăng bẫy cậu. Nếu không tớ giúp cậu giải thích với An Tử Yến?” Lý Minh áy náy muốn chết, bởi vì bản thân nhất thời háo sắc, làm hại đến Mạch Đinh, thế mới hiểu được cái gì gọi là biết vậy chẳng làm .
Một cái gối đầu bay qua, Mạch Đinh ở trong chăn phát ra thanh âm rầu rĩ: “Không cần, tớ không muốn giải thích gì với loại người đó, dám không tin tớ, giải thích cái rắm, loại người như hắn chết đi là tốt nhất, vương bát đản, quỷ nhẫn tâm, dám hét vào mặt tớ, tớ không bao giờ muốn nhìn thấy hắn nữa.”
“Cậu cũng không thể đổ lỗi hết cho An Tử Yến được, thân là một thằng đàn ông nhìn thấy loại ảnh chụp này, nếu không tức giận thì căn bản là không coi trọng cậu.”
“Vậy cậu cảm thấy là lỗi của tớ?” Mạch Đinh ngồi bật dậy từ trên giường .
“Là lỗi của tớ, lỗi của tớ, còn cả Chu Lệ kia nữa.” Lý Minh tươi cười lấy lòng, ý rằng xin Mạch Đinh hãy bớt giận .
“Nếu đã yêu nhau mà ngay cả chút thử thách ấy cũng không chịu được, sau này sẽ thế nào?”
“Cái này không liên quan đến chuyện thử thách, đây là phản ứng của một người đàn ông bình thường, cậu cũng nên đứng ở góc độ của An Tử Yến mà ngẫm lại xem, nếu cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-to-van-yeu/1331623/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.