Chuẩn bị chạy đi thì cổ tay Mạch Đinh bị kéo lại: “Này, nói thế nào thì hôm nay cũng là ngày cuối cùng, cho em hôn anh ở trường đấy”. Giọng điệu thật thiếu đánh nhưng vẻ mặt của hắn lại khiến Mạch Đinh nghĩ hắn đang đưa ra một yêu cầu tùy tiện, vu vơ lần cuối thôi. Mạch Đinh bĩu môi, quay người tiến đến gần An Tử Yến. Đang chuẩn bị đưa môi đến hôn thì bị An Tử Yến lấy tay ngăn lại: “Ai cho phép em hôn miệng?”. Mạch Đinh siết chắc nắm đấm, cậu kiềm chế lắm mới không xông tới mà cắn chết hắn. Hôm nay là lễ tốt nghiệp, không so đo với hắn, ngàn vạn lần không so đo với hắn.
“Anh bảo phải hôn ở đâu?”
An Tử Yến chỉ vào cổ: “Ở đây là được rồi”.
“Được”. Mạch Đinh nghiến răng mà nói. Cậu nhón chân lên, mút mạnh để lại dấu đỏ thật đậm trên cổ An Tử Yến để trả thù. Sau đó trừng mắt nhìn hắn: “Không có chuyện gì nữa chứ?”. An Tử Yến phẩy phẩy tay như muốn đuổi Mạch Đinh: “Em có thể đi”.
Nhịn! Ngày cuối cùng ở trường phải để lại những kỉ niệm đẹp. Mạch Đinh cứ tự an ủi bản thân. Thật sự muốn về nhà lấy bàn chải đánh răng của hắn mà chà bồn cầu.
Đi theo dòng người tràn vào nơi làm lễ, Mạch Đinh nhanh chóng tìm được vị trí lớp học. Đầu tiên là phải đến chỗ lớp trưởng và bạn gái lúc nãy xin lỗi. Vốn đang ôm một tia may mắn, nhưng nhìn thấy vẻ mặt hai người họ như thể không biết chuyện gì, cậu thấy tia may mắn đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-la-nam-to-van-yeu-phan-2/199466/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.